Dạy Trẻ Mầm Non Chia Sẻ: Bí Quyết Từ Chuyên Gia & Case Study
Vũ Thu Phương trong Sống ++ - Cập nhật lần cuối: 18/10/2025
Chiếc ô tô màu đỏ duy nhất. Hai đôi tay nhỏ bé cùng giằng co. Tiếng khóc xé lòng vang lên, theo sau là tiếng la hét "CỦA CON!". Nếu bạn là phụ huynh của một đứa trẻ mầm non, khung cảnh này có lẽ quen thuộc đến đau lòng. Phản xạ đầu tiên của chúng ta thường là can thiệp và ra phán quyết: "Con phải chia sẻ với bạn!", "Con lớn hơn phải nhường em!". Nhưng kết quả thường chỉ là một đứa trẻ khóc lóc ấm ức và một đứa trẻ khác nhận được món đồ chơi trong sự hậm hực, không hề có bài học nào về sự đồng cảm được rút ra.
Bài viết này không đưa ra những lời khuyên sáo rỗng. Thay vào đó, chúng tôi mang đến một chiến lược toàn diện, dựa trên kinh nghiệm thực tiễn và sự thấu hiểu sâu sắc về tâm lý phát triển trẻ mầm non. Mục tiêu không chỉ là dập tắt "đám cháy" tranh giành đồ chơi ngay lập tức, mà là trang bị cho con bạn những viên gạch nền tảng vững chắc nhất của kỹ năng xã hội, trí tuệ cảm xúc và sự tôn trọng, giúp con học cách chia sẻ một cách tự nguyện và vui vẻ.
Giải Mã "Cơn Bão": Tại Sao Trẻ Mầm Non Gặp Khó Khăn Trong Việc Chia Sẻ?
Trước khi đưa ra giải pháp, chúng ta cần hiểu gốc rễ của vấn đề. Việc trẻ mầm non không muốn cho mượn đồ chơi không phải là biểu hiện của sự ích kỷ, mà là một phần tất yếu và hoàn toàn bình thường trong quá trình phát triển của chúng.
Giai đoạn "Cái Gì Cũng Là Của Tôi": Lăng kính của sự phát triển nhận thức
Nhà tâm lý học vĩ đại Jean Piaget đã chỉ ra rằng, trẻ em ở độ tuổi mầm non (khoảng 2-7 tuổi) đang ở trong giai đoạn tiền thao tác (Preoperational Stage). Đặc trưng nổi bật của giai đoạn này là tư duy vị kỷ (egocentrism) – trẻ nhìn nhận thế giới hoàn toàn từ góc nhìn của bản thân và chưa có khả năng đứng vào vị trí của người khác để thấu hiểu cảm xúc hay suy nghĩ của họ.
Khi một đứa trẻ nói "Của tôi!", chúng không có ý xấu. Đơn giản là trong thế giới quan của trẻ, chúng là trung tâm, và món đồ chơi đó gắn liền với sự tồn tại của chúng ngay tại thời điểm đó. Khái niệm về quyền sở hữu cá nhân của trẻ đang trong giai đoạn hình thành sơ khai nhất, và nó mang tính tuyệt đối. Hơn nữa, khái niệm về thời gian của trẻ cũng rất mơ hồ. Câu nói "Lát nữa bạn trả" đối với người lớn là một lời hứa hẹn, nhưng với trẻ, nó có thể đồng nghĩa với "mất vĩnh viễn".
"Đồ chơi là một phần của con": Góc nhìn từ Thuyết Gắn Bó
Đối với trẻ nhỏ, đồ chơi không chỉ là vật vô tri. Chúng là những người bạn, là nguồn an ủi, là vật thể chuyển tiếp (transitional object) giúp trẻ cảm thấy an toàn khi không có cha mẹ ở bên. Theo Thuyết Gắn Bó (Attachment Theory), việc gắn bó với một món đồ vật quen thuộc giúp trẻ điều chỉnh cảm xúc và khám phá thế giới. Khi bị buộc phải đưa món đồ chơi đó cho người khác, trẻ có thể cảm thấy như một phần của bản thân đang bị tước đoạt, gây ra cảm giác bất an và lo lắng sâu sắc.
Khi cảm xúc "bùng nổ" và kỹ năng tự điều chỉnh còn non nớt
Vỏ não trước trán (prefrontal cortex) – khu vực não bộ chịu trách nhiệm cho việc ra quyết định, kiểm soát xung động và kỹ năng tự điều chỉnh cảm xúc – chỉ thực sự phát triển mạnh mẽ khi trẻ lớn hơn. Ở tuổi mầm non, "bộ phanh" cảm xúc này còn rất yếu. Khi một cảm xúc mạnh như tức giận, thất vọng hay sợ hãi ập đến (vì bị giằng đồ chơi), nó sẽ chiếm quyền kiểm soát, khiến trẻ không thể suy nghĩ logic hay đồng cảm. Đó là lý do tại sao những "cơn bão" tranh giành đồ chơi thường rất dữ dội và khó kiểm soát.
Chiến Lược Nền Tảng: Xây Dựng Môi Trường Ủng Hộ Sự Chia Sẻ Tự Nguyện
Thay vì chờ đợi xung đột xảy ra rồi mới giải quyết, giáo dục tích cực cho trẻ tập trung vào việc xây dựng một môi trường và những thói quen giúp ngăn ngừa xung đột ngay từ đầu. Đây là những bước nền tảng bạn có thể thực hiện hàng ngày.
Bước 1: Công nhận và tôn trọng "Quyền Sở Hữu Cá Nhân"
Nghe có vẻ ngược đời, nhưng để dạy trẻ chia sẻ đồ chơi, trước tiên bạn phải dạy trẻ rằng chúng có quyền không chia sẻ. Điều này xây dựng lòng tin và cảm giác an toàn.
- Giới thiệu khái niệm "Đồ Chơi Đặc Biệt": Trước khi bạn bè đến chơi, hãy nói với con: "Hôm nay bạn Bi sẽ đến chơi nhà mình. Con có món đồ chơi nào rất đặc biệt mà con chưa sẵn sàng cho bạn mượn không? Chúng ta sẽ cùng nhau cất nó vào 'chiếc hộp bí mật' nhé."
- Tại sao nó hiệu quả: Hành động này trao cho trẻ quyền kiểm soát. Khi biết rằng những món đồ quý giá nhất của mình được an toàn, trẻ sẽ giảm bớt lo lắng và cởi mở hơn với việc chia sẻ những món đồ chơi khác. Nó cũng gửi đi một thông điệp mạnh mẽ: "Mẹ tôn trọng cảm xúc và tài sản của con."
Bước 2: Thay thế "Chia Sẻ" bằng "Luân Phiên"
Từ "chia sẻ" có thể mang hàm ý mất mát. Thay vào đó, hãy sử dụng khái niệm "luân phiên" hoặc "chơi theo lượt", vốn cụ thể và dễ hiểu hơn với trẻ.
- Sử dụng công cụ trực quan: Một chiếc đồng hồ cát nhỏ, một ứng dụng hẹn giờ trên điện thoại, hoặc đơn giản là cùng đếm đến 20 là những công cụ tuyệt vời. "Con sẽ chơi xe tải 5 phút nhé, khi chuông reo sẽ đến lượt bạn Bi."
- Tại sao nó hiệu quả: Việc luân phiên biến một tình huống tranh chấp thành một trò chơi có luật lệ rõ ràng. Nó loại bỏ yếu tố cảm tính và giúp trẻ hiểu rằng chúng sẽ được nhận lại món đồ chơi của mình. Đây là bước đầu tiên để xây dựng kỹ năng xã hội trẻ mầm non một cách công bằng.
Bước 3: Làm gương - Người hùng thầm lặng trong mắt trẻ
Trẻ em học hỏi bằng cách quan sát nhiều hơn là lắng nghe. Hãy biến việc chia sẻ thành một phần văn hóa trong gia đình.
- Những hành động nhỏ: "Bố chia sẻ miếng táo này cho mẹ nhé!", "Mẹ cho con mượn chiếc lược của mẹ một lát được không?", "Cảm ơn con đã cho bố mượn bút màu."
- Tại sao nó hiệu quả: Khi trẻ thấy cha mẹ - những người mà chúng yêu thương và ngưỡng mộ nhất - thường xuyên chia sẻ một cách vui vẻ và tôn trọng, chúng sẽ nội tâm hóa hành vi đó như một điều tự nhiên và tích cực.
Case Study Thực Tế: Hành Trình Giúp Bé Mèo (4 Tuổi) Vượt "Bão" Đồ Chơi
Đây là câu chuyện thực tế từ kinh nghiệm nuôi dạy của chính tôi, một hành trình đầy thử thách nhưng cũng mang lại những bài học vô giá về việc xử lý tranh giành đồ chơi mầm non.
Bối cảnh: "Cái gì của Bi cũng là của Mèo, nhưng của Mèo thì là của Mèo!"
Bé Mèo, con gái tôi lúc 4 tuổi, là một cô bé đáng yêu nhưng cực kỳ quyết đoán về đồ chơi của mình. Mỗi khi bé Bi hàng xóm sang chơi là một lần "bão tố" nổi lên. Mèo sẵn sàng chơi mọi thứ đồ chơi của Bi, nhưng chỉ cần Bi chạm vào một món đồ của Mèo, dù là nhỏ nhất, con bé sẽ gào lên và giằng lại ngay lập tức. Tôi đã rất bối rối và có phần xấu hổ, cảm thấy mình đã thất bại trong việc dạy con.
Thất bại đầu tiên: Ép buộc, dọa nạt và bài học "xương máu"
Ban đầu, tôi đã dùng đến quyền lực của người lớn. Tôi nói những câu như: "Con không chia sẻ là mẹ không thương nữa!", "Bạn sẽ không chơi với con nữa đâu!", thậm chí có lần tôi đã giật món đồ chơi từ tay Mèo và đưa cho Bi. Kết quả là một thảm họa. Mèo khóc nức nở, cảm thấy bị phản bội. Bi thì cầm món đồ chơi trong sự khó xử. Lần chơi sau đó, Mèo càng trở nên phòng thủ và bám chặt lấy đồ chơi của mình hơn. Tôi nhận ra rằng, ép buộc chỉ tạo ra sự oán giận và làm xói mòn lòng tin của con vào tôi.
Bước ngoặt: Áp dụng chiến lược "Quyền Sở Hữu" và "Bạn Đồng Hồ Cát"
Sau khi tìm hiểu sâu hơn về tâm lý trẻ em chia sẻ, tôi quyết định thay đổi hoàn toàn chiến thuật.
- Giới thiệu "Hộp Đồ Chơi Đặc Biệt": Trước khi Bi đến, tôi ngồi xuống với Mèo và nói: "Lát nữa bạn Bi qua chơi. Con gái yêu của mẹ có món đồ nào mà con cảm thấy rất đặc biệt, rất quý giá và chưa muốn cho bạn mượn hôm nay không? Chúng ta hãy chọn 2-3 món và cất vào chiếc hộp này nhé. Hộp này là của riêng con, bạn Bi sẽ không động vào." Mèo tỏ ra ngạc nhiên nhưng rất hợp tác. Con bé cẩn thận chọn ra con búp bê Elsa và bộ lego lâu đài. Việc này ngay lập tức giúp con bé giảm bớt sự lo lắng.
- Chào mừng "Bạn Đồng Hồ Cát": Xung đột vẫn xảy ra với một chiếc xe cứu hỏa. Thay vì phán xét, tôi bình tĩnh ngồi xuống giữa hai đứa trẻ và lấy ra một chiếc đồng hồ cát 5 phút. Tôi nói: "Ồ, cả hai bạn đều rất thích chiếc xe này. Nó thật tuyệt! Bây giờ chúng ta sẽ chơi một trò chơi. Mèo sẽ chơi trước nhé. Khi nào toàn bộ cát ở trên chảy hết xuống dưới, sẽ đến lượt bạn Bi. Sau đó bạn Bi chơi hết một lượt cát, lại đến Mèo. Chịu không nào?".
- Xác thực cảm xúc của cả hai: Trong lúc Mèo chơi, Bi tỏ ra sốt ruột. Tôi ngồi cạnh Bi, ôm vai bạn và nói: "Chờ đợi thật là khó chịu con nhỉ? Cô biết con rất muốn chơi chiếc xe đó." Khi đến lượt Bi, Mèo cũng bắt đầu bồn chồn. Tôi lại quay sang Mèo: "Mẹ biết con muốn lấy lại xe ngay. Sắp đến lượt con rồi, mình cùng xem cát chảy nhé."
Kết quả bất ngờ và sự phát triển của kỹ năng xã hội
Phép màu đã không xảy ra ngay lập tức, nhưng sự thay đổi dần dần rất rõ rệt. Vài lần đầu, Mèo vẫn cần tôi làm trọng tài với "bạn đồng hồ cát". Nhưng sau khoảng 2 tuần, một điều kỳ diệu đã xảy ra. Khi thấy Bi đang phụng phịu vì phải chờ đến lượt chơi xe cứu hỏa, Mèo đã tự động chạy đi lấy chiếc xe buýt màu vàng của mình và nói: "Bi ơi, trong lúc chờ, cậu chơi cái này đi này!". Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra con bé không chỉ học cách luân phiên, mà còn đang bắt đầu phát triển sự đồng cảm. Bằng cách cảm thấy an toàn về quyền sở hữu của mình, con bé đã có đủ không gian cảm xúc để trở nên hào phóng.
Công Cụ Xử Lý "Nóng": Kịch Bản Chi Tiết Khi Xung Đột Nổ Ra
Dù đã có sự chuẩn bị, xung đột vẫn là điều không thể tránh khỏi. Đây là kịch bản 4 bước được các chuyên gia từ Hiệp hội Giáo dục Mầm non Quốc gia (NAEYC) khuyến nghị để cha mẹ can thiệp hiệu quả.
Bước 1: Giữ bình tĩnh và can thiệp trung lập
Nhiệm vụ của bạn là một người hòa giải, không phải một vị quan tòa. Hãy hít thở sâu. Sự bình tĩnh của bạn sẽ giúp làm dịu "cơn bão" cảm xúc của trẻ. Nhẹ nhàng đặt tay lên món đồ chơi đang tranh chấp và nói một cách quả quyết: "Mẹ sẽ giữ món đồ chơi này một lát cho đến khi chúng ta tìm ra cách giải quyết."
Bước 2: Kỹ thuật "Bình luận viên thể thao"
Mô tả lại những gì bạn thấy một cách khách quan, không phán xét. Điều này giúp trẻ cảm thấy được lắng nghe và hiểu rõ hơn về tình huống.
Ví dụ: "Mẹ thấy An đang cầm con khủng long và Bin cũng đang cố kéo nó về phía mình. Cả hai con đều đang giữ rất chặt. Cả hai con đều rất muốn chơi với bạn khủng long này."
Bước 3: Đồng cảm và xác nhận cảm xúc của TẤT CẢ các bên
Đây là bước quan trọng nhất để kết nối với trẻ và xoa dịu cảm xúc của chúng. Hãy ngồi ngang tầm mắt với từng trẻ và gọi tên cảm xúc của chúng.
- Với trẻ đang giữ đồ chơi: "An ơi, con đang cảm thấy tức giận vì Bin muốn lấy đồ chơi của con phải không? Con đang chơi rất vui với nó mà."
- Với trẻ muốn lấy đồ chơi: "Bin ơi, con cảm thấy rất thất vọng và buồn bã vì chưa được chơi bạn khủng long này đúng không?"
Bước 4: Hướng dẫn trẻ cùng tìm giải pháp (thay vì áp đặt)
Sau khi cảm xúc đã lắng xuống, hãy trao quyền cho trẻ để chúng trở thành một phần của giải pháp. Điều này giúp trẻ rèn luyện kỹ năng giải quyết vấn đề.
Hãy hỏi: "Chúng ta có cách nào để cả hai bạn đều có thể chơi với bạn khủng long này không nhỉ?"
Nếu trẻ không nghĩ ra, hãy gợi ý:
- "Chúng ta có thể dùng bạn đồng hồ cát để lần lượt chơi được không?"
- "Hay là hai bạn có thể chơi chung? An điều khiển đầu và Bin điều khiển đuôi chẳng hạn?"
- "Bin có thể chơi một món đồ chơi khác trong khi chờ An chơi xong không?"
Kết Luận: Từ Quản Lý Khủng Hoảng Đến Nuôi Dưỡng Lòng Trắc Ẩn
Vượt qua "cơn bão" đồ chơi không phải là một cuộc chiến mà cha mẹ cần phải thắng. Đó là một cơ hội vàng để dạy con những bài học quý giá về cảm xúc, sự tôn trọng và kỹ năng giải quyết vấn đề. Hãy nhớ rằng:
- Chia sẻ là một kỹ năng cần được dạy dỗ và thực hành, không phải là một đức tính bẩm sinh. Hãy kiên nhẫn với con và với chính mình.
- Tôn trọng quyền sở hữu cá nhân của trẻ là nền tảng để xây dựng nên sự hào phóng tự nguyện, thay vì sự phục tùng do ép buộc.
- Mục tiêu cuối cùng của chúng ta không phải là những đứa trẻ không bao giờ tranh giành, mà là những đứa trẻ biết cách xử lý xung đột một cách văn minh và đồng cảm khi chúng lớn lên.
Hành trình này đòi hỏi sự kiên trì, nhưng phần thưởng nhận lại là vô giá: một đứa trẻ tự tin, biết tôn trọng người khác và sở hữu một trái tim rộng mở.
Hãy bắt đầu ngay hôm nay bằng việc thử áp dụng chiến lược "Hộp Đồ Chơi Đặc Biệt" vào lần chơi chung tiếp theo của con và quan sát sự khác biệt. Chia sẻ hành trình và những câu chuyện của bạn trong phần bình luận bên dưới nhé!
Ý kiến của bạn