Bạn không cần thay đổi thế giới, chỉ cần tin rằng sự tồn tại của mình là đáng giá
Vũ Thu Phương trong Sống ++ - Cập nhật lần cuối: 24/11/2025
Chiều tối Chủ Nhật. Có một sự tĩnh lặng nặng trĩu bao trùm không gian khi ánh hoàng hôn cuối cùng cũng tắt. Đó không phải là nỗi buồn, mà là một cảm giác trống rỗng quen thuộc. Bạn lướt điện thoại, xem cuộc sống của người khác trôi qua, và trong một khoảnh khắc, bạn tự hỏi: "Tuần mới lại bắt đầu. Lại là những email đó, những cuộc họp đó, những con số đó." Một câu hỏi sắc lạnh xoáy sâu vào tâm trí: "Liệu những gì mình đang làm có thực sự đáng giá, hay mình chỉ đang tồn tại cho qua ngày?"
Nếu cảm giác này quen thuộc, bạn không hề đơn độc. Chúng ta đang sống trong một thế hệ được dạy rằng phải theo đuổi đam mê, phải tạo ra tác động, phải sống một cuộc đời phi thường. Nhưng giữa guồng quay của cơm, áo, gạo, tiền, nhiều người trẻ trong chúng ta, ở độ tuổi 25–35, đang kẹt lại. Chúng ta có công việc ổn định, có một cuộc sống "trông có vẻ ổn", nhưng sâu thẳm bên trong là một sự mệt mỏi và hoài nghi. Chúng ta cảm thấy mình như một người máy, đang sống ở chế độ "lái tự động", và dần mất đi niềm tin vào cuộc sống của chính mình.
Bài viết này không hứa hẹn sẽ cho bạn một công thức để thay đổi thế giới. Nó cũng không yêu cầu bạn phải từ bỏ tất cả để đi tìm "đam mê đích thực". Thay vào đó, đây là một lời thủ thỉ, một sự sẻ chia về một góc nhìn khác: Ý nghĩa không nằm ở những điều vĩ đại xa xôi, mà ẩn giấu ngay trong những hành động nhỏ bé, đời thường. Và hành trình tìm lại ý nghĩa cuộc sống không bắt đầu bằng một cuộc cách mạng, mà bằng một lựa chọn thầm lặng: chọn tin rằng sự tồn tại của bạn, ngay lúc này, đã là đáng giá.
Cái bẫy vô hình mang tên 'cuộc sống ổn định'
Tại sao chúng ta, những người có vẻ như đang có mọi thứ trong tay - công việc, thu nhập, một lộ trình sự nghiệp rõ ràng - lại cảm thấy lạc lõng đến vậy? Câu trả lời không đơn giản, nhưng nó thường bắt nguồn từ hai áp lực vô hình mà xã hội hiện đại đặt lên vai chúng ta.
Khi bạn sống ở chế độ 'lái tự động'
Sáng thức dậy, vội vã đến công ty, làm việc, tan làm, ăn tối, lướt mạng xã hội, rồi đi ngủ. Vòng lặp này quen thuộc đến mức bạn không cần suy nghĩ. Đó chính là "chế độ lái tự động". Nó hiệu quả, nó an toàn, nó giúp bạn vận hành trơn tru mỗi ngày. Nhưng chính sự trơn tru đó lại là một cái bẫy. Khi bộ não không cần phải nỗ lực để nhận thức và lựa chọn, chúng ta bắt đầu mất kết nối với thực tại.
Công việc không còn là một chuỗi những nhiệm vụ có mục đích, mà trở thành một danh sách các việc cần làm. Những mối quan hệ đồng nghiệp không còn là sự tương tác giữa người với người, mà là những giao dịch cần thiết. Áp lực phải thành công theo chuẩn mực xã hội - có nhà, có xe, có một vị trí nhất định trước tuổi 30 - đẩy chúng ta vào guồng quay kiếm tiền và thăng tiến. Chúng ta đo lường giá trị bản thân bằng những cột mốc bên ngoài, và quên mất việc cảm nhận niềm vui từ quá trình. Dần dần, cuộc sống không còn là một hành trình để trải nghiệm, mà là một dự án cần hoàn thành. Và khi dự án "ổn định" này đi vào quỹ đạo, chúng ta lại cảm thấy trống rỗng đến lạ.
Gánh nặng mang tên 'đam mê'
Song song với áp lực thành công vật chất là một áp lực tinh thần còn nặng nề hơn: "Hãy sống với đam mê của bạn". Khẩu hiệu này ở khắp mọi nơi, từ những cuốn sách self-help đến các bài diễn thuyết truyền cảm hứng. Nó tạo ra một ảo tưởng rằng có một "đam mê" duy nhất, vĩ đại đang chờ ta khám phá, và chỉ khi tìm thấy nó, cuộc sống mới thực sự ý nghĩa.
Điều này vô tình khiến những công việc bình thường trở nên tầm thường. Một nhân viên kế toán, một người làm marketing, một kỹ sư phần mềm... bỗng cảm thấy công việc của mình thật "nhạt nhẽo" so với một người nghệ sĩ hay một nhà hoạt động xã hội. Đam mê, lẽ ra là một nguồn vui, lại trở thành một "trách nhiệm". Thậm chí khi bạn biến sở thích của mình thành công việc tay trái, áp lực về hiệu quả, về doanh số có thể bào mòn đi niềm vui ban đầu. Sự bào mòn cảm xúc này diễn ra thầm lặng, khiến chúng ta cảm thấy tội lỗi vì đã không "đam mê" đủ, và càng thêm hoài nghi về giá trị của những việc mình đang làm mỗi ngày.
Niềm tin không phải là phép màu, đó là một lựa chọn thầm lặng mỗi ngày
Khi cảm thấy vô nghĩa, chúng ta thường có xu hướng chờ đợi một điều gì đó lớn lao xảy ra: một chuyến đi đổi đời, một công việc mới hoàn hảo, một khoảnh khắc "eureka" tìm ra mục đích sống. Nhưng sự thật là, niềm tin không hoạt động theo cách đó. Nó không phải là một cảm xúc ngẫu nhiên ập đến, mà là một kỹ năng có thể rèn luyện, một hành động có chủ đích.
Đừng chờ đợi cảm hứng, hãy chủ động hành động
William James, một nhà tâm lý học và triết gia vĩ đại, từng nói: "Hãy tin rằng cuộc đời này đáng sống, và niềm tin của bạn sẽ giúp tạo ra sự thật đó." Câu nói này hé lộ một sự thật quan trọng: Chúng ta không cần *cảm thấy* tin tưởng rồi mới hành động. Chúng ta có thể *chọn hành động* như thể chúng ta tin, và cảm xúc sẽ theo sau.
Niềm tin không phải là cảm xúc, mà là một hành động. Đó là hành động chọn nhìn vào điểm tốt thay vì chỉ thấy điều tồi tệ. Đó là hành động chọn gán một ý nghĩa tích cực cho một công việc nhàm chán. Đó là hành động chọn công nhận nỗ lực của bản thân dù kết quả chưa như ý. Giống như việc tập thể dục, bạn không cần phải đợi có hứng rồi mới đến phòng gym. Bạn chỉ cần xỏ giày và đi. Tương tự, để xây dựng niềm tin vào cuộc sống, bạn không cần đợi một phép màu, bạn chỉ cần bắt đầu với một hành động tin tưởng nhỏ nhất.
Khoa học hậu thuẫn cho niềm tin: Cách suy nghĩ nhỏ tái định hình bộ não
Đây không chỉ là triết lý suông. Ngành tâm lý học tích cực (Positive Psychology) đã chứng minh sức mạnh của những điều nhỏ bé. Bộ não của chúng ta có một cơ chế gọi là "hệ thống kích hoạt lưới" (Reticular Activating System - RAS), hoạt động như một bộ lọc, chỉ cho phép chúng ta chú ý đến những gì mà chúng ta cho là quan trọng.
Khi bạn tin rằng cuộc sống của mình là vô nghĩa và tẻ nhạt, RAS sẽ lọc và chỉ cho bạn thấy những bằng chứng xác nhận niềm tin đó: một email phàn nàn của khách hàng, một cuộc họp vô bổ, một ngày làm việc kéo dài. Nhưng khi bạn bắt đầu chủ động *chọn tin* rằng những hành động nhỏ của mình có giá trị, bạn đang lập trình lại bộ lọc này. Bạn bắt đầu nhận ra những điều trước đây mình bỏ qua: một lời cảm ơn từ đồng nghiệp, sự hài lòng khi hoàn thành một slide trình bày chỉn chu, niềm vui khi giúp đỡ được ai đó một việc nhỏ.
Đây chính là hiệu ứng "lời tiên tri tự ứng nghiệm" (self-fulfilling prophecy). Niềm tin của bạn không thay đổi thế giới bên ngoài, nhưng nó thay đổi hoàn toàn cách bạn trải nghiệm thế giới đó. Bằng cách thực hành những niềm tin nhỏ bé mỗi ngày, bạn đang dần dần tái cấu trúc các đường dẫn thần kinh trong não bộ, tạo ra một tư duy mặc định hướng về sự tích cực và ý nghĩa. Đó là một quá trình thay đổi tư duy từ gốc rễ, một hình thức chữa lành tâm hồn sâu sắc.
Hành trình của Minh: Tìm lại giá trị từ một tách cà phê buổi sáng
Minh, 29 tuổi, làm việc trong ngành marketing. Đối với người ngoài, Minh có một cuộc sống đáng mơ ước: công việc tại một công ty lớn, thu nhập tốt, con đường sự nghiệp rõ ràng. Nhưng với Minh, mỗi ngày là một cuộc vật lộn thầm lặng. Anh cảm thấy công việc của mình chỉ là "tạo ra những con số vô hồn" trên các báo cáo. Cuộc sống của anh là một chuỗi KPI, deadline và những buổi brainstorming lặp đi lặp lại. Anh cảm thấy mình chỉ là một bánh răng nhỏ trong một cỗ máy khổng lồ, và sự tồn tại của mình hoàn toàn có thể thay thế được.
Cảm giác trống rỗng lên đến đỉnh điểm. Minh bắt đầu nghĩ đến việc nghỉ việc, đi du lịch, hoặc học một thứ gì đó hoàn toàn mới. Nhưng gánh nặng tài chính và sự kỳ vọng của gia đình níu anh lại. Anh bị kẹt.
Sự thay đổi không đến từ một quyết định lớn lao. Nó bắt đầu từ một buổi sáng thứ Ba, khi anh quá chán ngán với cà phê hòa tan ở văn phòng. Anh quyết định mang theo bộ pha cà phê phin và một gói cà phê rang xay ngon mà anh mới mua. Mùi cà phê thơm lừng lan tỏa khắp góc làm việc. Một người đồng nghiệp ở phòng bên, nổi tiếng là khó tính và luôn trong trạng thái căng thẳng, đi ngang qua và buột miệng: "Thơm quá Minh ơi!"
Theo một phản xạ tự nhiên, Minh hỏi: "Anh uống không, em pha cho một ly?" Người đồng nghiệp ngạc nhiên nhưng rồi cũng gật đầu. Minh cẩn thận pha một ly cà phê đen, đưa cho anh. Người đồng nghiệp nhấp một ngụm, rồi thở ra một hơi dài, gương mặt giãn ra một chút: "Cảm ơn em. Ngon thật. Cứu anh một buổi sáng mệt mỏi."
Khoảnh khắc đó, một điều gì đó lóe lên trong Minh. Lời cảm ơn chân thành đó, sự thay đổi nhỏ trên gương mặt người đồng nghiệp, nó thật hơn bất kỳ con số KPI nào anh từng đạt được. Tối hôm đó, thay vì lướt điện thoại vô định, Minh suy nghĩ về ly cà phê. Anh tự nhủ: "Hôm nay, mình đã làm được một việc có ích. Việc nhỏ thôi, nhưng nó có thật."
Anh quyết định "thử tin" vào giá trị của những hành động nhỏ. Ngày hôm sau, anh lại pha cà phê cho vài người nữa. Anh bắt đầu để ý hơn. Anh không chỉ gửi email công việc, mà còn thêm một dòng hỏi thăm chân thành đến khách hàng. Anh không chỉ hoàn thành slide, mà còn cố gắng trình bày nó một cách rõ ràng nhất để người khác dễ hiểu. Anh chủ động hỏi một bạn thực tập sinh xem có cần giúp đỡ gì không.
Những hành động đó không giúp công ty tăng doanh số đột biến. Chúng không mang lại cho anh một giải thưởng nào. Nhưng chúng tạo ra một hiệu ứng lan tỏa vi mô. Không khí nơi anh ngồi làm việc trở nên dễ chịu hơn. Mọi người bắt đầu mỉm cười và chào hỏi anh nhiều hơn. Quan trọng nhất, cảm nhận của Minh về chính công việc của mình thay đổi. Anh nhận ra, công việc marketing không chỉ là những con số. Nó là việc kết nối, việc thấu hiểu, việc làm cho trải nghiệm của khách hàng tốt hơn dù chỉ một chút. Pha một ly cà phê không chỉ là pha cà phê. Đó là hành động quan tâm, là tạo ra một khoảnh khắc ấm áp nhỏ nhoi trong một ngày làm việc căng thẳng.
Minh không thay đổi thế giới. Anh thậm chí còn không thay đổi công việc của mình. Anh chỉ thay đổi niềm tin của mình. Anh đã chọn tin rằng những gì anh làm, dù là nhỏ nhất, đều đáng giá. Và chính niềm tin đó đã biến một cuộc sống đáng sống từ một khái niệm xa vời thành một thực tại anh có thể cảm nhận mỗi ngày.
Bắt đầu vun trồng niềm tin: 3 bài thực hành nhỏ cho tâm hồn
Câu chuyện của Minh cho thấy rằng hạnh phúc tự thân và ý nghĩa không cần phải tìm kiếm ở đâu xa. Nó có thể được vun trồng ngay tại đây, ngay bây giờ, với những gì bạn đang có. Dưới đây là 3 cách thực hành đơn giản để bạn bắt đầu hành trình "thử tin" vào cuộc sống của chính mình.
Ghi nhận "bằng chứng": Viết xuống một hành động nhỏ bạn làm tốt mỗi ngày
Bộ não của chúng ta có xu hướng tập trung vào những điều tiêu cực. Để chống lại điều này, bạn cần chủ động thu thập "bằng chứng" về giá trị của mình. Mỗi tối, trước khi đi ngủ, hãy dành ra 5 phút để viết vào một cuốn sổ hoặc ghi chú trên điện thoại một điều nhỏ bạn đã làm tốt trong ngày. Đừng tìm kiếm những thành tựu to lớn. Hãy tập trung vào những điều rất nhỏ:
- "Hôm nay mình đã kiên nhẫn lắng nghe một người bạn đang gặp khó khăn."
- "Mình đã hoàn thành một báo cáo rất chi tiết và cẩn thận."
- "Mình đã dọn dẹp gọn gàng góc làm việc của mình."
- "Mình đã nấu một bữa ăn ngon cho bản thân."
Việc này không chỉ giúp bạn công nhận nỗ lực của bản thân mà còn tạo ra một "hồ sơ bằng chứng" hữu hình. Khi cảm giác mất phương hướng ập đến, bạn có thể đọc lại những ghi chép này. Chúng là lời nhắc nhở rằng, mỗi ngày, bạn đều đang tạo ra những giá trị nhỏ bé nhưng có thật.
Tái định nghĩa "ý nghĩa": Thay vì tìm kiếm mục đích lớn, hãy gán ý nghĩa cho việc nhỏ
Chúng ta thường bị ám ảnh bởi câu hỏi "Mục đích sống của tôi là gì?". Câu hỏi này quá lớn và dễ gây choáng ngợp. Thay vào đó, hãy thử hỏi một câu hỏi nhỏ hơn và thực tế hơn: "Ý nghĩa của hành động *này* là gì?"
Khi bạn phải trả lời một email của khách hàng, đừng chỉ nghĩ đó là một công việc phải làm. Hãy gán cho nó ý nghĩa: "Mình đang giúp khách hàng giải quyết một vấn đề, giúp họ cảm thấy được lắng nghe." Khi bạn phải chuẩn bị bữa tối, đừng xem đó là một nghĩa vụ. Hãy nghĩ rằng: "Mình đang chăm sóc sức khỏe cho cơ thể, cung cấp năng lượng cho chính mình." Bằng cách chủ động gán ý nghĩa cho từng hành động nhỏ, bạn biến những công việc nhàm chán nhất thành những viên gạch xây nên một cuộc sống có mục đích.
Thực hành lòng biết ơn vi mô: Cảm ơn vì những điều nhỏ nhặt đang diễn ra tốt đẹp
Lòng biết ơn là một công cụ cực kỳ mạnh mẽ để thay đổi tư duy. Nhưng đừng chỉ đợi đến khi có những điều lớn lao để biết ơn. Hãy thực hành "lòng biết ơn vi mô" - biết ơn những điều cực kỳ nhỏ bé và hiển nhiên mà chúng ta thường bỏ qua.
- Biết ơn vì sáng nay không bị kẹt xe.
- Biết ơn vì ly cà phê sáng nay rất ngon.
- Biết ơn vì mạng wifi hoạt động ổn định để bạn làm việc.
- Biết ơn vì hôm nay trời không quá nóng.
Điều này nghe có vẻ đơn giản, nhưng nó giúp bạn tập trung vào hiện tại và nhận ra rằng ngay cả trong một ngày tồi tệ nhất, vẫn có những điều tốt đẹp đang diễn ra. Nó kéo bạn ra khỏi vòng xoáy của sự lo lắng về tương lai và nuối tiếc về quá khứ, giúp bạn tìm thấy sự bình yên trong những điều bình thường nhất.
Cuộc sống của bạn đã luôn đáng giá, chỉ là bạn chưa nhận ra
Hành trình tìm lại niềm tin vào cuộc sống không phải là một con đường thẳng tắp. Sẽ có những ngày bạn vẫn cảm thấy mệt mỏi, trống rỗng và hoài nghi. Hãy chấp nhận điều đó như một phần của quá trình. Điều quan trọng không phải là không bao giờ gục ngã, mà là cách bạn đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã.
Hãy nhớ ba điều then chốt:
- Niềm tin là một kỹ năng có thể rèn luyện, không phải một món quà trời cho. Bạn có thể bắt đầu tập luyện nó ngay hôm nay, với những hành động nhỏ nhất.
- Ý nghĩa không ở đâu xa, nó nằm ngay trong cách bạn thực hiện những công việc hàng ngày. Bạn không cần một công việc vĩ đại để sống một cuộc đời ý nghĩa.
- Bạn có toàn quyền năng kiến tạo một cuộc đời đáng sống cho chính mình. Quyền năng đó không nằm ở việc thay đổi hoàn cảnh, mà ở việc thay đổi góc nhìn và niềm tin của bạn.
Bạn không cần phải là Steve Jobs để tạo ra tác động. Bạn không cần phải đi vòng quanh thế giới để tìm thấy chính mình. Một cuộc đời đáng sống có thể đơn giản là một chuỗi những ngày mà bạn tin rằng sự hiện diện của mình mang lại một điều gì đó tốt đẹp, dù là nhỏ nhất, cho thế giới xung quanh.
Hôm nay, khi bạn kết thúc công việc, hãy thử làm một điều khác. Thay vì chìm vào sự mệt mỏi, hãy dành một phút để nhìn lại. Và hãy thử chọn tin rằng một việc nhỏ bạn đã làm hôm nay - một email bạn đã gửi, một lời hỏi thăm bạn đã nói, một nhiệm vụ bạn đã hoàn thành - là thực sự đáng giá.
Ý kiến của bạn