Cái giá của việc 'tới đâu hay tới đó': Bài học xương máu về quỹ dự phòng và 3 bước xây lại từ đầu
Nguyễn Minh An trong Tài chính cá nhân - Cập nhật lần cuối: 04/11/2025
Chiều Hà Nội đổ mưa tầm tã. Mai dắt chiếc xe máy cà tàng vào tiệm sửa ven đường, nước mưa chảy ròng ròng trên mặt, hòa lẫn với nỗi lo âu đang cuộn lên trong lòng. Tiếng người thợ máy sau một hồi xem xét vang lên như một bản án: "Con này hỏng nặng rồi em ơi, phải thay cả bộ côn với làm lại máy. Tốn đấy, ngót nghét cũng phải gần 5 triệu."
5 triệu. Con số ấy đập vào tai Mai như một tiếng sét. Cô sững người. Trong túi chỉ còn vài tờ tiền lẻ, còn tài khoản ngân hàng... có lẽ cũng chẳng khá hơn. Đúng lúc ấy, màn hình điện thoại sáng lên. Tin nhắn của mẹ. "Con ơi, mấy nay bố thấy trong người không khỏe, mẹ tính đưa ông đi khám tổng quát cho yên tâm. Con có thể gửi cho bố ít tiền khám bệnh không?"
Một cảm giác hoảng loạn và trống rỗng chưa từng có xâm chiếm lấy Mai. Cô đứng chết lặng giữa màn mưa, giữa tiếng ồn ào của phố xá, nhưng trong tai chỉ còn lại tiếng tim đập thình thịch. Chiếc xe là phương tiện đi làm duy nhất, còn sức khỏe của bố là điều không thể trì hoãn. Nhưng trong tay cô lúc này, không có gì cả. Lần đầu tiên ở tuổi 28, Mai cảm nhận một cách thấm thía sự bất lực tột cùng vì tiền. Cái giá của sự lạc quan "tới đâu hay tới đó" cuối cùng cũng đến, không báo trước, và tàn nhẫn hơn cô tưởng rất nhiều.
Đâu là lý do khiến chúng ta luôn "cháy túi" vào những lúc ngặt nghèo nhất?
Câu chuyện của Mai không phải là cá biệt. Rất nhiều người trẻ trong chúng ta, đặc biệt là thế hệ Gen Y ở các thành phố lớn, đang sống trong một vòng luẩn quẩn tương tự. Chúng ta có công việc, có thu nhập, nhìn bề ngoài thì có vẻ ổn, nhưng sâu bên trong, nền tảng tài chính lại mong manh như một ngôi nhà xây trên cát, chỉ cần một chi phí phát sinh bất ngờ là có thể sụp đổ.
Cái bẫy ngọt ngào của sự "ổn định" và niềm tin "chắc không sao đâu"
Mai, với mức lương 14 triệu/tháng ở Hà Nội, luôn tự tin mình có thể "xoay xở" được. Sau khi trừ tiền nhà, tiền ăn, các hóa đơn cố định, cô vẫn còn một khoản để cà phê với bạn bè, thỉnh thoảng tự thưởng một món đồ mới, hay một chuyến đi chơi xa. Cô sống trong một vùng an toàn ảo, một trạng thái "vừa đủ" khiến cô tin rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn. Tâm lý "chuyện khẩn cấp chắc chừa mình ra" hay "tới đâu tính tới đó" trở thành một liều thuốc an thần nguy hiểm.
Đây là cái bẫy tâm lý phổ biến của chủ nghĩa lạc quan phi thực tế. Chúng ta có xu hướng đánh giá thấp khả năng xảy ra rủi ro và đánh giá quá cao khả năng ứng phó của bản thân. Áp lực "sống cho hiện tại", tận hưởng tuổi trẻ từ mạng xã hội càng thôi thúc chúng ta chi tiêu cho những trải nghiệm trước mắt thay vì chuẩn bị cho một tương lai vô định. Chúng ta quên mất rằng, cuộc sống không vận hành theo kế hoạch, và những rủi ro tài chính không bao giờ báo trước ngày giờ nó sẽ đến.
Những "cơn sóng ngầm" vô hình bào mòn tài chính của bạn
Một sai lầm chí mạng trong việc quản lý tài chính cá nhân của nhiều người là chỉ tính toán các khoản chi tiêu cố định hàng tháng mà bỏ qua những "cơn sóng ngầm" – các khoản chi không tên nhưng gần như định kỳ. Đó là:
- Chi phí quan hệ xã hội: Tiền mừng cưới, thôi nôi, tân gia, thăm hỏi người ốm... Những khoản này không đến đều đặn hàng tháng, nhưng một khi đã đến thì thường là những con số không nhỏ.
- Chi phí bảo trì, sửa chữa: Điện thoại hỏng màn hình, laptop cần thay pin, xe máy đến kỳ bảo dưỡng, đồ gia dụng bỗng dưng "đình công"... Chúng ta thường chỉ nghĩ đến chúng khi sự cố đã xảy ra.
- Chi phí sức khỏe: Một trận cảm cúm nặng, một lần đi khám răng, hay đơn giản là mua thêm thực phẩm chức năng... Sức khỏe là thứ không thể đong đếm, và chi phí cho nó cũng vậy.
Những khoản chi này giống như những lỗ thủng li ti trên con thuyền tài chính của bạn. Mỗi lỗ thủng thì nhỏ, nhưng nhiều lỗ thủng sẽ khiến con thuyền của bạn chìm dần mà bạn không hề hay biết. Đến khi một cơn bão lớn (như trường hợp của Mai) ập đến, bạn mới nhận ra con thuyền của mình đã ngập đầy nước từ lúc nào.
Khi thực tế phũ phàng gõ cửa: Bài học từ chiếc xe hỏng và cuộc gọi của mẹ
Đêm hôm đó, sau khi phải muối mặt gọi điện vay tiền bạn thân để sửa xe và gửi về cho bố, Mai không tài nào ngủ được. Cảm giác hoang mang, xấu hổ và tự trách cứ bủa vây lấy cô. Cô đã đi làm bao nhiêu năm, tự cho mình là người độc lập, vậy mà chỉ một sự cố nhỏ đã khiến cô gục ngã. Cô nhận ra rằng sự tự do mà cô vẫn lầm tưởng thực chất chỉ là một sợi dây mỏng manh, có thể đứt bất cứ lúc nào khi không có một tấm lưới an toàn bên dưới. Cô đã quá mải mê với việc "sống", mà quên mất việc "phòng bị".
Quyết tâm phải thay đổi trỗi dậy mạnh mẽ. Cô không muốn một lần nữa rơi vào tình cảnh bất lực này. Sáng hôm sau, việc đầu tiên Mai làm không phải là than vãn, mà là hành động. Cô tải một ứng dụng ghi chép chi tiêu về điện thoại. Cô tự đặt ra một quy tắc: ghi lại TẤT CẢ mọi khoản chi, dù là nhỏ nhất, từ cốc cà phê 25.000đ đến tiền gửi xe 5.000đ.
Chỉ sau một tuần, khi nhìn vào bảng tổng kết, Mai đã phải "sốc" với thực tế. Hóa ra, số tiền cô chi cho việc ăn ngoài, trà sữa, và những buổi tụ tập "không có gì" còn nhiều hơn cả tiền ăn cơ bản hàng tháng. Những con số không biết nói dối đã phơi bày toàn bộ thói quen chi tiêu vô tội vạ của cô. Đó là một sự thật khó nuốt, nhưng cần thiết.
Để bắt đầu kỷ luật lại bản thân, Mai tự đặt ra một thử thách nhỏ: "7 ngày không chi tiêu phù phiếm". Cô tự nấu ăn mang đi làm, từ chối mọi cuộc hẹn cà phê không cần thiết, và xóa các ứng dụng mua sắm online. Cùng ngày hôm đó, cô mở ứng dụng ngân hàng, tạo một tài khoản tiết kiệm online và đặt tên là "Quỹ An tâm". Cô chuyển vào đó 20.000đ đầu tiên. Một con số quá nhỏ bé, gần như không đáng kể. Nhưng với Mai, đó là viên gạch đầu tiên, là một lời tuyên thệ với chính mình rằng mọi chuyện sẽ phải khác đi. Hành trình lập quỹ khẩn cấp của cô đã chính thức bắt đầu như thế.
Xây lại "phao cứu sinh" tài chính từ con số không: Lộ trình thực tế cho bạn
Nếu bạn cũng đang ở trong hoàn cảnh của Mai, cảm thấy lạc lối và không biết bắt đầu từ đâu, đừng hoảng sợ. Việc xây dựng một quỹ dự phòng khẩn cấp không đòi hỏi bạn phải có thu nhập cao hay kiến thức tài chính uyên thâm. Nó đòi hỏi sự kiên trì và một kế hoạch thực tế. Dưới đây là lộ trình 3 bước đã giúp Mai (và có thể giúp cả bạn) xây lại nền móng tài chính từ đầu.
"Soi" lại dòng tiền để tìm ra con số sinh tồn của bạn
Trước khi xây nhà, bạn cần biết diện tích mảnh đất. Trước khi xây quỹ dự phòng, bạn cần biết "con số sinh tồn" của mình. Đây là tổng chi phí tối thiểu bạn cần để sống sót trong một tháng nếu mất hết mọi nguồn thu nhập. Hãy lấy giấy bút ra và tính toán một cách trung thực:
- Chi phí nhà ở: Tiền thuê nhà/trả góp, điện, nước, internet, phí dịch vụ.
- Chi phí ăn uống cơ bản: Tính toán chi phí nếu bạn tự nấu ăn phần lớn các bữa, hạn chế tối đa ăn ngoài.
- Chi phí đi lại tối thiểu: Tiền xăng xe, vé xe bus/tháng để di chuyển từ nhà đến nơi làm việc.
- Các chi phí bắt buộc khác: Tiền điện thoại, tiền trả góp (nếu có), các khoản hiếu hỉ không thể từ chối.
Cộng tất cả các khoản trên lại, bạn sẽ có "con số sinh tồn" của mình. Ví dụ, với Mai, con số này là khoảng 7 triệu đồng. Mục tiêu lý tưởng của một quỹ dự phòng khẩn cấp là từ 3-6 tháng chi phí sinh tồn này (tức là từ 21-42 triệu). Con số này có thể khiến bạn choáng ngợp, nhưng đừng lo. Chúng ta sẽ không nhắm tới nó ngay lập tức. Biết được đích đến chỉ là để chúng ta không đi lạc hướng mà thôi.
Bắt đầu từ những "viên gạch" nhỏ nhất: Biến tiết kiệm thành thói quen không áp lực
Sai lầm lớn nhất khi bắt đầu tiết kiệm tiền cho người trẻ là đặt mục tiêu quá lớn và quá khắt khe, dẫn đến việc nhanh chóng nản lòng và bỏ cuộc. Thay vì ép mình phải tiết kiệm vài triệu mỗi tháng, hãy bắt đầu từ những "viên gạch" nhỏ nhất, biến nó thành một thói quen tự động, không gây áp lực.
- Nguyên tắc "Thuế 10% cho các khoản thu nhập bất thường": Bất cứ khi nào bạn nhận được một khoản tiền ngoài lương (tiền thưởng lễ, Tết, tiền làm thêm, tiền được cho/tặng...), hãy tự động trích ra ít nhất 10% và chuyển thẳng vào "Quỹ An tâm" của bạn ngay lập tức. Hãy xem nó như một khoản "thuế" bắt buộc cho sự an toàn tài chính của chính mình.
- Bắt đầu bằng một con số cố định siêu nhỏ: Giống như Mai đã làm, hãy bắt đầu bằng 20.000đ/ngày hoặc 100.000đ/tuần. Hãy đặt lịch chuyển khoản tự động trên app ngân hàng. Số tiền này đủ nhỏ để bạn không cảm thấy thiếu thốn, nhưng đủ để tạo ra động lực và duy trì thói quen. Khi thu nhập tăng lên hoặc bạn cắt giảm được chi tiêu khác, bạn có thể từ từ nâng mức này lên.
Phương pháp này dựa trên nguyên lý "hiệu ứng hòn tuyết lăn". Những hành động nhỏ, đều đặn sẽ dần tích tụ thành một kết quả lớn lao mà bạn không ngờ tới. Điều quan trọng nhất ở giai đoạn này là xây dựng thói quen, không phải số tiền.
Xây "két sắt" cho quỹ khẩn cấp: Để tiền ở nơi bạn không dễ dàng tiêu lạm
Quỹ dự phòng chỉ thực sự phát huy tác dụng khi nó ở đó lúc bạn cần, và "vô hình" khi bạn không cần. Thử thách lớn nhất là làm sao để không "tiện tay" rút ra chi tiêu cho những mục đích không thực sự khẩn cấp. Để làm được điều này, bạn cần xây một chiếc "két sắt" cho khoản tiền này.
- Tạo một tài khoản ngân hàng hoàn toàn riêng biệt: Hãy mở một tài khoản ở một ngân hàng khác với ngân hàng bạn đang dùng để chi tiêu hàng ngày. Quan trọng nhất: Đừng đăng nhập tài khoản này trên app điện thoại của bạn. Việc phải ra cây ATM hoặc đăng nhập trên website sẽ tạo ra một rào cản tâm lý, giúp bạn có thêm thời gian suy nghĩ kỹ trước khi quyết định rút tiền.
- Sử dụng tính năng gửi tiết kiệm online có kỳ hạn ngắn: Thay vì để tiền trong tài khoản thanh toán, hãy gửi chúng vào các gói tiết kiệm online có kỳ hạn ngắn (1-3 tháng) và bật chế độ tự động tái tục. Việc này vừa giúp bạn có thêm một chút lãi, vừa khiến việc rút tiền trở nên "lằng nhằng" hơn, ngăn chặn hiệu quả những cơn bốc đồng mua sắm.
Hãy nhớ, mục đích của quỹ này là để đối phó với những chi phí bất ngờ thực sự, như mất việc, bệnh tật, hay những hỏng hóc lớn. Đừng để sự tiện lợi nhất thời phá hỏng bức tường thành mà bạn đã vất vả xây dựng.
Bình yên không phải là không có sóng gió, mà là có một con thuyền vững chắc
Câu chuyện của Mai, sau biến cố đó, đã sang một trang khác. Cô vẫn đi làm, vẫn gặp gỡ bạn bè, nhưng sự bình yên trong tâm trí cô giờ đây lớn hơn rất nhiều. Cô biết rằng, dù ngày mai có chuyện gì xảy ra, cô cũng đã có một chiếc phao cứu sinh nhỏ cho riêng mình. Hành trình xây dựng quỹ dự phòng vẫn còn dài, nhưng cô không còn sợ hãi nữa.
Từ bài học xương máu này, có 3 thông điệp cốt lõi mà chúng ta cần ghi nhớ. Thứ nhất, sự bình yên tài chính không đến từ việc bạn kiếm được bao nhiêu tiền, mà đến từ việc bạn có sự chuẩn bị kỹ lưỡng như thế nào. Một người có thu nhập 10 triệu với một quỹ dự phòng vững chắc sẽ ngủ ngon hơn một người có thu nhập 30 triệu nhưng luôn sống trong cảnh "cháy túi".
Thứ hai, quỹ dự phòng không phải là một khoản tiền "chết", nó là khoản đầu tư quan trọng nhất cho sự an tâm của chính bạn và những người bạn yêu thương. Đó là số tiền bạn trả cho quyền được lựa chọn, quyền được đối mặt với khó khăn một cách đàng hoàng mà không phải cúi đầu vay mượn.
Và cuối cùng, hành động nhỏ bé của ngày hôm nay sẽ tạo nên một bức tường thành vững chắc cho ngày mai. Đừng chờ đợi đến khi có một biến cố xảy ra mới bắt đầu. Đừng trì hoãn vì nghĩ rằng số tiền mình tiết kiệm được quá nhỏ nhoi.
Bạn không cần đợi đến tháng sau. Ngay bây giờ, hãy chuyển 50.000đ đầu tiên vào một tài khoản riêng và đặt tên là "Quỹ An tâm". Hành trình vạn dặm, luôn bắt đầu từ bước chân đầu tiên.
Ý kiến của bạn