Tặc lưỡi 'chắc không sao đâu' và cái giá phải trả: Câu chuyện về những tài sản không được bảo vệ

trong Tài chính cá nhân - Cập nhật lần cuối: 19/11/2025

Tặc lưỡi 'chắc không sao đâu' và cái giá phải trả: Câu chuyện về những tài sản không được bảo vệ

Minh và An đứng giữa phòng khách, mùi sơn mới vẫn còn thoang thoảng. Ánh nắng chiều dịu dàng xuyên qua ô cửa kính lớn, rải những vệt vàng óng lên sàn gỗ vừa được lau bóng. Căn hộ đầu tiên. Thành quả của gần 8 năm chắt chiu, làm việc không ngừng nghỉ, của những bữa trưa văn phòng vội vã và những đêm thức trắng cày thêm dự án. Họ nhìn nhau, ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc và cả những dự định lớn lao cho tương lai, cho đứa con gái nhỏ đang say ngủ trong căn phòng màu hồng pastel. Chính buổi chiều hôm ấy, trong niềm vui viên mãn đó, một cuộc điện thoại vang lên. Một bạn tư vấn viên ngỏ ý về gói bảo hiểm nhà cửa toàn diện, bao gồm cả cháy nổ và các rủi ro khác cho tài sản bên trong.

Minh nghe qua rồi nhẹ nhàng từ chối: "Cảm ơn em, nhưng anh nghĩ chưa cần. Phí quản lý chung cư đã bao gồm bảo hiểm cháy nổ chung cư rồi. Với lại vợ chồng anh đang dồn tiền làm nội thất, còn khoản nào đâu". An gật đầu đồng tình. Họ muốn dành dụm để mua thêm chiếc máy rửa bát, bộ sofa êm ái hơn. Cái tặc lưỡi "chắc không sao đâu" vang lên trong suy nghĩ của cả hai, nhẹ bẫng và đầy tự tin. Rủi ro, với họ lúc này, là một khái niệm xa vời, ở đâu đó trên bản tin thời sự, chứ không thể nào gõ cửa tổ ấm mà họ đã dốc cạn tâm huyết để vun vén.

Mồ hôi, nước mắt và lời từ chối gói gọn trong một cái tặc lưỡi

Căn hộ này không chỉ là một tài sản. Nó là một cột mốc, một lời khẳng định cho những nỗ lực của một cặp vợ chồng trẻ giữa thành phố đắt đỏ. Minh vẫn nhớ như in những ngày đầu khởi nghiệp, hai vợ chồng chia nhau ổ bánh mì, động viên nhau cố gắng. An thì không quên những lần từ chối mua sắm váy áo mới để dồn tiền vào sổ tiết kiệm. Mỗi mét vuông sàn gỗ, mỗi viên gạch ốp tường đều thấm đẫm mồ hôi và cả những giọt nước mắt hạnh phúc của họ. Kế hoạch đã được vạch ra rõ ràng: ổn định chỗ ở, sau đó sẽ tập trung đầu tư vào các kênh sinh lời khác, chuẩn bị quỹ học vấn cho con và một quỹ hưu trí an nhàn.

Trong bức tranh tài chính đó, bảo hiểm tài sản hiện lên như một nét vẽ thừa thãi. Nó không sinh lời như chứng khoán, không hữu hình như một món đồ nội thất. Nó là một "chi phí phòng ngừa" cho một kịch bản mà họ tin rằng sẽ không bao giờ xảy ra. Cuộc gọi của bạn tư vấn viên đến vào đúng thời điểm họ đang say sưa với những kế hoạch "tấn công" để gia tăng tài sản, thay vì "phòng thủ" để bảo vệ những gì đang có.

Tại sao chúng ta lại nói "không" với sự an toàn?

Cái tặc lưỡi của Minh và An không phải là cá biệt. Đó là phản ứng tâm lý phổ biến của rất nhiều gia đình trẻ Việt Nam, xuất phát từ nhiều nguyên nhân sâu xa:

  • Tâm lý "tiếc tiền": Với chi phí chỉ vài nghìn đồng mỗi ngày, một gói bảo hiểm nhà cửa có thể bảo vệ tài sản hàng tỷ đồng. Nhưng khi đặt lên bàn cân với một bữa ăn ngon hay một món đồ công nghệ mới, khoản phí "phòng hờ" này thường bị xem nhẹ. Chúng ta có xu hướng ưu tiên cho những lợi ích tức thời, hữu hình hơn là một sự đảm bảo cho tương lai vô định.
  • Niềm tin vào sự an toàn "tuyệt đối": "Chung cư mình cao cấp, hệ thống phòng cháy chữa cháy hiện đại lắm, sao mà cháy được!". Niềm tin này, dù có cơ sở, lại bỏ qua một yếu tố không thể kiểm soát: rủi ro từ con người và các sự cố ngoại lai. Một sự cố chập điện từ nhà hàng xóm, một hành động bất cẩn của ai đó... là đủ để hệ thống an toàn nhất cũng phải thử sức.
  • Ưu tiên đầu tư sinh lời hơn: Trong giai đoạn tích lũy tài sản, các cặp vợ chồng trẻ thường tập trung vào việc "làm cho tiền đẻ ra tiền". Họ coi việc mua bảo hiểm là "chôn vốn" vào một chỗ không sinh lời. Họ chưa nhìn thấy rằng, việc không có một tấm lưới bảo vệ tài sản cũng đồng nghĩa mọi khoản đầu tư khác đều có thể sụp đổ chỉ sau một đêm. Đây là một lỗ hổng nghiêm trọng trong kế hoạch quản lý rủi ro cá nhân.

Tiếng chuông báo cháy lúc nửa đêm: Khi rủi ro không còn là câu chuyện của người khác

Ba tháng sau cái ngày định mệnh ấy, khi tổ ấm đã dần thành hình với đầy đủ tiện nghi, giấc mơ của Minh và An bị đánh thức bởi một tiếng chuông chói tai và những tiếng la hét thất thanh ngoài hành lang. Nửa đêm. Minh choàng tỉnh, bật dậy lao ra cửa. Mùi khét lẹt nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Khói. Rất nhiều khói đen đang luồn qua khe cửa căn hộ đối diện, nơi có một nhà hàng nhỏ ở tầng dưới vừa khai trương.

Hoảng loạn. Đó là cảm giác duy nhất lúc đó. Minh vội vã ôm con, cùng An và những người hàng xóm khác chạy xuống cầu thang bộ. Tim anh đập thình thịch, đầu óc trống rỗng. Đứng dưới sân chung cư, ngước nhìn lên cột khói đen kịt bốc lên từ phía căn hộ của mình, Minh cảm thấy mặt đất dưới chân như sụp đổ. Không phải nhà mình cháy, mà là nhà hàng xóm ở tầng ngay dưới. Nhưng ngọn lửa và sức nóng khủng khiếp đã ảnh hưởng trực tiếp, và tệ hơn là nước từ hệ thống cứu hỏa phun xối xả suốt gần một giờ đồng hồ.

Thiệt hại không chỉ là những gì mắt thấy

Khi đám cháy được dập tắt và họ được phép trở lại, cảnh tượng bên trong căn hộ khiến An bật khóc nức nở. Toàn bộ sàn gỗ mới cóng đã cong vênh, rộp lên vì ngấm nước. Bộ sofa đắt tiền, chiếc TV màn hình lớn, hệ thống tủ bếp gỗ công nghiệp mà họ đã lựa chọn tỉ mỉ... tất cả đều ám khói đen và ẩm ướt, bốc lên một mùi khó chịu. Nước từ tầng trên ngấm xuống, nhỏ từng giọt từ trần thạch cao, tạo thành những vệt ố vàng loang lổ.

Thiệt hại hữu hình có thể đong đếm được bằng tiền, ước tính sơ bộ cũng lên đến vài trăm triệu đồng – gần như toàn bộ số tiền tiết kiệm còn lại của họ. Nhưng tổn thất lớn hơn là sự sụp đổ về tinh thần. Cảm giác bất lực, hoang mang và nuối tiếc đến cùng cực. Cái tặc lưỡi "chắc không sao đâu" ba tháng trước giờ đây vang vọng trong đầu Minh như một lời chế nhạo cay đắng. Mọi kế hoạch tài chính, mọi dự định đầu tư, quỹ học vấn cho con... tất cả đều phải tạm gác lại. Ưu tiên số một bây giờ là làm sao để khắc phục "chiến trường" này, làm sao để có tiền sửa chữa và mua sắm lại mọi thứ. Họ đã rơi vào đúng cái bẫy rủi ro tài chính gia đình mà họ từng nghĩ sẽ không bao giờ xảy ra với mình.

Bài học đắt giá sau cột khói đen: Những điều chúng ta thường lầm tưởng về an toàn tài sản

Trong lúc hoang mang xử lý hậu quả, Minh mới tìm hiểu kỹ lại và nhận ra những sai lầm chết người trong nhận thức của mình. Đây cũng là những lầm tưởng mà rất nhiều người đang mắc phải.

Lầm tưởng 1: "Phí quản lý đã có bảo hiểm cháy nổ rồi, mua thêm làm gì?"

Đây là sai lầm phổ biến nhất. Đúng là theo quy định, tất cả các chung cư đều phải mua bảo hiểm cháy nổ bắt buộc. Tuy nhiên, phạm vi bảo vệ của loại hình này rất hẹp. Cần phải phân biệt rõ ràng:

  • Bảo hiểm cháy nổ BẮT BUỘC của chủ đầu tư: Gói bảo hiểm này chủ yếu chỉ bảo vệ cho các phần tài sản chung và kết cấu của tòa nhà (tường, khung, cột, dầm, mái...). Nó giống như bảo vệ "phần xác" của ngôi nhà. Nó KHÔNG chi trả cho những tài sản bên trong căn hộ của bạn như: tivi, tủ lạnh, sofa, giường tủ, quần áo, máy tính, sàn gỗ, trần thạch cao, và toàn bộ chi phí nội thất bạn đã đầu tư.
  • Bảo hiểm tài sản/nhà tư nhân (TỰ NGUYỆN): Đây mới chính là "tấm khiên" thực sự cho tổ ấm của bạn. Gói bảo hiểm này sẽ chi trả cho những thiệt hại về tài sản BÊN TRONG căn hộ do các rủi ro như cháy, nổ, sét đánh, và thậm chí có thể mở rộng cho các rủi ro khác như giông bão, lũ lụt, trộm cắp, vỡ ống nước... Nó bảo vệ "phần hồn", nơi chứa đựng toàn bộ thành quả lao động và tâm huyết của gia đình bạn.

Giá như ngày đó, Minh và An hiểu rõ điều này, họ đã không phải trả một cái giá đắt đến vậy cho sự thiếu hiểu biết của mình.

Lầm tưởng 2: "Tôi đã có bảo hiểm nhân thọ, bảo vệ trụ cột là đủ rồi"

Nhiều gia đình, đặc biệt là những người có ý thức về tài chính, thường ưu tiên mua bảo hiểm nhân thọ để bảo vệ người trụ cột. Điều này hoàn toàn đúng đắn và cần thiết. Bảo hiểm nhân thọ đảm bảo nguồn thu nhập của gia đình không bị ảnh hưởng nếu người trụ cột không may gặp rủi ro. Nhưng đó mới chỉ là một nửa của bức tranh quản lý rủi ro tài chính gia đình.

Hãy hình dung thế này: Bảo hiểm nhân thọ là để bảo vệ "cỗ máy kiếm tiền" (người trụ cột). Còn bảo hiểm tài sản là để bảo vệ "cái kho chứa thành quả" (nhà cửa, xe cộ). Nếu "cỗ máy" vẫn hoạt động tốt nhưng "cái kho" bỗng dưg bốc cháy, toàn bộ công sức tích cóp trong nhiều năm cũng sẽ tan thành mây khói. Một sự cố lớn về tài sản có thể đẩy một gia đình lùi lại vạch xuất phát về mặt tài chính, phá vỡ mọi kế hoạch tương lai, tạo ra một gánh nặng khổng lồ không kém gì việc mất đi nguồn thu nhập.

Một kế hoạch bảo vệ toàn diện phải là sự kết hợp của cả hai: vừa bảo vệ con người, vừa bảo vệ tài sản. Đó mới là nền móng vững chắc thực sự.

"Bài học 50 triệu" từ chiếc xe ngập nước giữa Sài Gòn

Câu chuyện của Minh và An làm tôi nhớ đến Hùng, một người bạn của tôi ở Sài Gòn. Hùng vừa mua trả góp một chiếc xe ô tô 7 chỗ để tiện đưa đón vợ con và thỉnh thoảng về quê. Cũng như nhiều người, Hùng chỉ mua bảo hiểm trách nhiệm dân sự bắt buộc để đủ điều kiện lưu thông, còn gói bảo hiểm vật chất xe (bảo hiểm thân vỏ) thì anh tặc lưỡi bỏ qua. "Một năm cũng gần chục triệu, để tiền đó đổ xăng còn hơn. Mình lái xe cẩn thận, va quệt gì đâu mà lo", Hùng quả quyết.

Rồi một chiều Sài Gòn mưa như trút nước. Con đường Hùng đi làm về biến thành một dòng sông. Dù đã cố gắng đi chậm, nhưng chiếc xe vẫn bị chết máy giữa dòng nước. Hùng phải gọi cứu hộ kéo xe về gara trong sự bất lực. Tin dữ đến vào ngày hôm sau: nước đã vào động cơ gây ra hiện tượng thủy kích, hệ thống điện tử cũng bị ảnh hưởng nặng. Gara báo giá chi phí sửa chữa tổng cộng gần 50 triệu đồng.

50 triệu! Con số đó bằng 5-6 năm đóng phí bảo hiểm vật chất xe mà anh đã từ chối. Anh đã phải vay mượn bạn bè để trang trải chi phí sửa chữa đột xuất này. Hùng chua chát thừa nhận: "Mình cứ nghĩ rủi ro là tai nạn, là va chạm, ai ngờ nó lại đến từ một cơn mưa. Chỉ vì tiết kiệm vài triệu một năm mà giờ mình mất cả một cục tiền lớn. Đúng là một bài học nhớ đời."

Đừng để thành quả của bạn chỉ được bảo vệ bởi sự may mắn

Câu chuyện của Minh, An hay của Hùng đều có một điểm chung: họ đã đánh cược tài sản và tương lai tài chính của gia đình vào hai chữ "may mắn". Và khi may mắn không mỉm cười, cái giá phải trả luôn đắt hơn rất nhiều so với chi phí phòng ngừa ban đầu. Từ những câu chuyện thực tế này, có 3 thông điệp cốt lõi mà tôi tin rằng mỗi gia đình trẻ cần khắc cốt ghi tâm:

  1. Rủi ro không bao giờ báo trước và không trừ một ai. Nó có thể đến từ một ổ cắm điện cũ của nhà hàng xóm, một cơn mưa bất chợt, hay một sự bất cẩn không lường trước. Sự chủ quan chính là kẻ thù lớn nhất của sự an toàn tài chính.
  2. Thành quả lao động của bạn xứng đáng được bảo vệ một cách trọn vẹn. Bạn đã làm việc vất vả để xây dựng nên tổ ấm và các tài sản giá trị. Hãy bảo vệ chúng bằng một kế hoạch cụ thể, bằng những công cụ tài chính thông minh như bảo hiểm tài sản, chứ không phải bằng niềm tin mơ hồ vào sự may rủi.
  3. Đừng để sự trì hoãn và tiếc rẻ hôm nay trở thành gánh nặng tài chính và sự nuối tiếc cho cả gia đình ngày mai. Chi phí cho một hợp đồng bảo hiểm nhà cửa hay bảo hiểm vật chất xe thực sự rất nhỏ so với giá trị tài sản mà nó bảo vệ và sự bình yên trong tâm trí mà nó mang lại.

Bài viết này không nhằm mục đích quảng cáo cho bất kỳ công ty bảo hiểm nào, mà chỉ mong muốn chia sẻ một góc nhìn từ những câu chuyện thực tế. Chúng ta đang sống trong một thế giới đầy biến động, và việc trang bị một "tấm lưới an toàn" cho những gì quý giá nhất là một hành động thể hiện sự trách nhiệm với bản thân và gia đình.

Hãy dành 15 phút ngay trong hôm nay để kiểm tra lại các hợp đồng bảo hiểm và tình trạng an toàn của những tài sản giá trị trong gia đình bạn. Một hành động nhỏ có thể thay đổi cả tương lai.

Ý kiến của bạn