Thoát nghèo từ một câu hỏi: Thứ bạn sở hữu đang nuôi bạn?
Nguyễn Minh An trong Tài chính cá nhân - Cập nhật lần cuối: 13/11/2025
Minh, một lập trình viên 28 tuổi ở Sài Gòn, khẽ mỉm cười hài lòng khi nhìn chiếc xe tay ga đời mới bóng loáng dưới hầm chung cư. 80 triệu, vừa trả góp xong tháng cuối cùng. Kế bên là chiếc iPhone mới nhất vừa "tậu" tuần trước. Với mức lương 25 triệu/tháng, anh xem chúng là những "tài sản" xứng đáng, là thành quả chứng tỏ sự nỗ lực và thành công của một người trẻ đang vươn lên. Cái cảm giác sở hữu thật tuyệt, nó khiến anh cảm thấy mình "giàu có" và không thua kém bạn bè đồng nghiệp.
Nhưng nụ cười ấy nhanh chóng vụt tắt khi thông báo lương về ting ting trên điện thoại. Niềm vui chưa kịp trọn vẹn thì nỗi lo đã ập đến. Trừ tiền thuê nhà, tiền trả góp cũ của chiếc điện thoại, tiền xăng xe cả tháng, phí gửi xe, tiền bảo dưỡng định kỳ sắp tới... và ti tỉ các khoản chi tiêu sinh hoạt khác, tài khoản của Minh lại quay về con số gần như bằng không. Anh nhận ra, cảm giác sở hữu không hề đi kèm với sự an tâm tài chính. Anh có đồ xịn, xe sang, nhưng túi tiền thì trống rỗng vào mỗi cuối tháng.
Câu chuyện của Minh có quen thuộc với bạn không? Bạn có đang làm việc cật lực, đánh đổi thời gian và sức khỏe của mình chỉ để "nuôi" những món đồ đắt tiền mà bạn sở hữu không? Nếu câu trả lời là có, có lẽ đã đến lúc chúng ta cần dừng lại và đối mặt với một sự thật phũ phàng nhưng vô cùng quan trọng.
"Vỡ lẽ" ở tuổi 28: Tại sao lương 25 triệu vẫn luôn thấy không đủ?
Nỗi trăn trở của Minh không phải là cá biệt. Rất nhiều người trẻ có thu nhập tốt ở các thành phố lớn cũng đang mắc kẹt trong chính "vòng xoáy kiếm tiền-tiêu tiền" đó. Họ không nghèo theo định nghĩa thông thường, nhưng họ không bao giờ cảm thấy đủ đầy và an toàn về mặt tài chính. Gốc rễ của vấn đề không nằm ở mức lương, mà nằm ở sự nhầm lẫn chết người về những thứ họ đang sở hữu.
Hóa đơn vô hình đằng sau vẻ ngoài "thành đạt"
Hãy cùng mổ xẻ "khối tài sản" của Minh để xem chúng đang thực sự làm gì với dòng tiền của anh ấy. Chiếc xe tay ga 80 triệu không chỉ là một khoản chi một lần. Nó là một cỗ máy "ngốn" tiền hàng tháng:
- Tiền xăng: Khoảng 800.000 - 1.000.000 VNĐ/tháng cho việc di chuyển đi làm và đi chơi.
- Phí gửi xe: 150.000 VNĐ/tháng ở chung cư và ít nhất 200.000 - 300.000 VNĐ cho các lần gửi xe bên ngoài.
- Bảo dưỡng, thay nhớt: Trung bình khoảng 200.000 VNĐ/tháng (chia đều từ các kỳ bảo dưỡng lớn).
- Khấu hao (mất giá): Đây là chi phí tàn bạo nhất nhưng lại vô hình. Một chiếc xe tay ga có thể mất 15-20% giá trị ngay trong năm đầu tiên. Tức là Minh đang mất đi khoảng 1-1.5 triệu mỗi tháng mà không hề hay biết. Tiền không tự bốc hơi, nó đang "bốc hơi" qua giá trị của chiếc xe.
Tổng cộng, chỉ riêng việc "nuôi" chiếc xe, Minh đã tốn ít nhất 2.5 - 3 triệu đồng mỗi tháng. Chiếc iPhone cũng tương tự. Ngoài tiền mua máy, nó còn kéo theo các chi phí về gói cước 4G/5G đắt đỏ, phụ kiện, và sự mất giá không phanh khi mẫu mới ra đời. Những món đồ này, thay vì là thành quả, lại đang trở thành gánh nặng, là những "cái miệng" háu đói liên tục rút tiền ra khỏi túi Minh. Đây là một trong những sai lầm tài chính phổ biến nhất mà nhiều người trẻ mắc phải.
Chúng ta đang sống cho ai xem?
Tại sao Minh, và rất nhiều người trong chúng ta, lại sẵn sàng chi những khoản tiền lớn cho những thứ "bào mòn" tài chính như vậy? Câu trả lời nằm ở áp lực xã hội và cái bẫy "trông có vẻ giàu có".
Mạng xã hội tràn ngập hình ảnh về những chuyến du lịch sang chảnh, những món đồ hiệu đắt đỏ, những chiếc xe thời thượng. Đồng nghiệp ở công ty vừa đổi điện thoại mới, bạn bè trong nhóm vừa mua xe mới. Chúng ta bị bao vây bởi những thước đo thành công hữu hình. Nỗi sợ bị bỏ lại, sợ bị đánh giá là "kém cỏi" vô tình đẩy chúng ta vào một cuộc đua không có hồi kết: cuộc đua sở hữu.
Chúng ta nhầm lẫn giữa việc "trông có vẻ giàu" (sở hữu nhiều đồ đắt tiền) và "thực sự giàu" (có sự tự do và an toàn tài chính). Việc sở hữu một chiếc xe xịn mang lại sự công nhận tức thời từ người khác, nhưng sự an tâm đến từ một tài khoản tiết kiệm hay một danh mục đầu tư tăng trưởng thì lại là thứ chỉ mình bạn biết. Và chúng ta, trong vô thức, đã chọn sự công nhận bên ngoài thay vì sự bình yên bên trong.
Một định nghĩa thay đổi cuộc đời: Tài sản "nuôi" bạn, Tiêu sản thì bạn phải "nuôi"
Đây chính là "giây phút vỡ lẽ" có thể thay đổi hoàn toàn cuộc đời tài chính của bạn. Định nghĩa này không phải là một lý thuyết cao siêu, nó được Robert Kiyosaki chia sẻ rất đơn giản trong cuốn sách kinh điển "Rich Dad Poor Dad" (Cha Giàu Cha Nghèo) và nó đúng đến tàn nhẫn.
Hãy quên đi những định nghĩa phức tạp của kế toán. Trong quản lý tài chính cá nhân, mọi thứ cực kỳ đơn giản:
- Tài sản: Là bất cứ thứ gì bỏ tiền vào túi bạn.
- Tiêu sản: Là bất cứ thứ gì lấy tiền ra khỏi túi bạn.
Chỉ với hai dòng định nghĩa này, chúng ta có thể dễ dàng phân biệt tài sản và tiêu sản. Quay lại câu chuyện của Minh, chiếc xe và điện thoại của anh liên tục lấy tiền ra khỏi túi anh hàng tháng. Vì vậy, chúng là tiêu sản, không phải tài sản. Anh đang dùng mồ hôi, công sức của mình để "nuôi" chúng lớn, trong khi giá trị của chúng ngày càng teo tóp.
Định nghĩa lại Tài sản: Cỗ máy in tiền cá nhân của bạn
Tài sản thực sự là những thứ "làm việc" cho bạn, ngay cả khi bạn đang ngủ. Chúng giống như những con ngỗng đẻ trứng vàng, liên tục tạo ra dòng tiền dương. Một người trẻ ở Việt Nam hoàn toàn có thể bắt đầu xây dựng tài sản với những thứ sau:
- Cổ phiếu của một công ty tốt trả cổ tức đều đặn: Mỗi năm, bạn nhận được một khoản tiền (cổ tức) chỉ từ việc sở hữu cổ phiếu đó. Cổ phiếu chính là "nhân viên" đang làm việc cho bạn.
- Chứng chỉ quỹ (ETF/Quỹ mở): Thay vì tự chọn cổ phiếu, bạn đưa tiền cho các chuyên gia quản lý. Quỹ này tăng trưởng theo thời gian, làm gia tăng giá trị tài sản của bạn.
- Một blog/kênh YouTube có thu nhập từ quảng cáo hoặc affiliate: Bạn tạo ra nội dung một lần, và nó có thể mang lại thu nhập cho bạn trong nhiều tháng, nhiều năm.
- Tiền gửi tiết kiệm hoặc cho vay P2P (Peer-to-Peer lending) có lãi suất: Tiền của bạn đang "đẻ" ra tiền.
- Một bất động sản cho thuê: Hàng tháng, tiền thuê nhà từ người khác chảy vào túi bạn sau khi trừ hết chi phí.
Thử tưởng tượng, nếu thay vì mua chiếc xe 80 triệu, Minh dùng số tiền đó mua chứng chỉ quỹ. Với tỷ suất sinh lời trung bình 12-15%/năm, sau vài năm, số tiền đó không những không mất đi mà còn sinh sôi nảy nở, giúp anh tiến gần hơn đến tự do tài chính.
Nhận diện Kẻ thù thầm lặng mang tên Tiêu sản
Tiêu sản thường ngụy trang rất khéo léo dưới vỏ bọc của "tài sản". Chúng là những kẻ thù thầm lặng bào mòn sự giàu có của bạn từng ngày. Hãy nhận diện những tiêu sản mà người Việt hay nhầm lẫn nhất:
- Xe cộ (ô tô, xe máy) chỉ để đi lại: Chúng ngốn chi phí vận hành, bảo dưỡng, bảo hiểm và mất giá cực nhanh. Chúng là công cụ, là chi phí, không phải tài sản.
- Nhà ở bạn đang ở (chưa trả hết nợ): Nhiều người nghĩ đây là tài sản lớn nhất đời. Nhưng nếu bạn đang trả góp, hàng tháng nó đang lấy một khoản tiền lớn ra khỏi túi bạn (tiền lãi ngân hàng, phí bảo trì, các loại thuế phí...). Về mặt dòng tiền, nó là một tiêu sản. Nó chỉ trở thành tài sản khi bạn bán nó với giá cao hơn, hoặc khi bạn cho thuê một phần để tạo ra thu nhập.
- Đồ công nghệ đắt tiền (điện thoại, laptop, máy ảnh...): Chúng mất giá gần như ngay khi bạn bóc hộp và vòng đời rất ngắn.
- Những món đồ hiệu, quần áo, túi xách đắt tiền: Chúng thỏa mãn cảm xúc nhất thời nhưng giá trị sử dụng và giá trị bán lại thường rất thấp so với giá mua.
Sự khác biệt cốt lõi giữa người giàu và người trung lưu, người nghèo chính là ở đây. Người giàu tập trung cả đời để mua tài sản. Người trung lưu và người nghèo lại dùng tiền lương của mình để mua tiêu sản mà họ nghĩ là tài sản.
Từ chiếc túi hiệu đến khoá học thay đổi sự nghiệp
Chị Lan, một kế toán 30 tuổi tại Hà Nội, cũng từng có một "bé cưng" như chiếc xe của Minh. Đó là một chiếc túi hiệu trị giá hơn 30 triệu đồng, thành quả của nhiều tháng liền tiết kiệm. Chị rất tự hào về nó, nhưng thực tế chỉ dùng nó vài lần trong những dịp đặc biệt. Hầu hết thời gian, nó nằm yên trong tủ, phủ một lớp bụi mỏng.
Một ngày nọ, khi đọc được khái niệm về tài sản và tiêu sản, chị giật mình nhìn lại. Chiếc túi không hề mang lại cho chị đồng nào, mà còn khiến chị lo lắng về việc bảo quản nó. Nó là một tiêu sản đúng nghĩa. Cùng lúc đó, chị đang muốn học một khóa phân tích dữ liệu chuyên sâu để nâng cao nghiệp vụ, nhưng lại chần chừ vì học phí khá cao, gần bằng giá trị chiếc túi.
Một quyết định táo bạo được đưa ra. Chị Lan bán chiếc túi (dù có lỗ một chút so với giá mua) và dùng toàn bộ số tiền đó để đăng ký khóa học. Sáu tháng sau, với kỹ năng mới, chị được đề bạt lên vị trí kế toán tổng hợp với mức lương tăng 40%. Không chỉ vậy, chị còn nhận thêm các công việc làm báo cáo tài chính tự do vào cuối tuần, tạo ra một nguồn thu nhập thứ hai. Khóa học, từ một khoản chi phí, đã trở thành một "tài sản" vô giá, một cỗ máy in tiền thực sự cho chị.
Câu chuyện của chị Lan không có nghĩa là chúng ta phải sống khổ hạnh và không được mua sắm. Thông điệp ở đây là: hãy mua một cách có ý thức. Hãy ưu tiên đầu tư vào những thứ giúp bạn phát triển (kiến thức, kỹ năng, sức khỏe) hoặc những thứ có khả năng tạo ra dòng tiền, trước khi chi tiền cho những thứ chỉ làm thỏa mãn cái tôi nhất thời.
Xây dựng lại bản đồ tài chính: Bắt đầu hành trình để tiền "làm việc" cho bạn
Nhận thức được sự khác biệt giữa tài sản và tiêu sản chỉ là bước đầu tiên. Điều quan trọng hơn là hành động. Dưới đây là 3 bước thực tế để bạn có thể bắt đầu xây dựng cột tài sản của mình ngay hôm nay, thay đổi hoàn toàn cách người trẻ quản lý tiền.
Lập bản "kiểm kê" tài chính: Cái gì đang lấy tiền, cái gì mang tiền về?
Hãy lấy một tờ giấy hoặc mở một file Excel. Chia làm hai cột. Một cột ghi "Tài sản (đang nuôi tôi)" và cột còn lại ghi "Tiêu sản (tôi đang nuôi)". Bây giờ, hãy liệt kê tất cả những gì bạn đang sở hữu có giá trị, từ chiếc điện thoại, laptop, xe máy, đến những khoản tiết kiệm nhỏ, một tài khoản chứng khoán... Với mỗi mục, hãy thành thật trả lời câu hỏi: "Hàng tháng, nó mang tiền về cho mình hay lấy tiền của mình đi?".
Bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy cột "Tiêu sản" có thể dài hơn rất nhiều. Nhưng đừng nản lòng. Đây là bước chẩn đoán "sức khỏe tài chính" cần thiết để biết mình đang ở đâu.
Đảo ngược kim tự tháp chi tiêu: Trả cho mình trước
Hầu hết chúng ta chi tiêu theo thứ tự: Lương về -> Trả hóa đơn -> Chi tiêu sinh hoạt -> Mua sắm (tiêu sản) -> Còn lại bao nhiêu mới tiết kiệm/đầu tư. Đây là công thức của sự chật vật.
Hãy đảo ngược lại. Nguyên tắc vàng của những người thành công về tài chính là "Pay Yourself First" (Trả cho mình trước). Ngay khi lương về, hãy tự động trích một khoản (10-20% hoặc hơn) để chuyển vào một tài khoản đầu tư hoặc tiết kiệm riêng. Đây là số tiền bạn dùng để mua tài sản. Phần còn lại mới được dùng để chi tiêu cho các nhu cầu khác. Bằng cách này, bạn buộc mình phải sống với số tiền còn lại và ưu tiên việc xây dựng tài sản lên hàng đầu.
Gieo những hạt mầm giàu có đầu tiên: Bắt đầu từ 500.000 VNĐ
Nhiều người có rào cản tâm lý rằng "phải có nhiều tiền mới đầu tư được". Đây là một quan niệm sai lầm. Ngày nay, với công nghệ phát triển, bạn có thể bắt đầu mua chứng chỉ quỹ chỉ với vài trăm nghìn đồng. Bạn có thể mở một tài khoản chứng khoán và mua những cổ phiếu lô lẻ. Bạn có thể bắt đầu bằng việc gửi tiết kiệm online có kỳ hạn.
Điều quan trọng không phải là số tiền ban đầu, mà là thói quen. Hãy biến việc "mua tài sản" trở thành một thói quen hàng tháng, giống như việc bạn trả tiền điện nước vậy. Mỗi khoản đầu tư nhỏ hôm nay, dù chỉ là 500.000 VNĐ, đều là một viên gạch bạn đang đặt để xây dựng nên ngôi nhà tự do tài chính vững chắc trong tương lai, giúp bạn thoát khỏi vòng xoáy nợ nần và sự bất an.
Sự giàu có thực sự không được đo bằng những món đồ lấp lánh bạn sở hữu, mà bằng sức mạnh của dòng tiền mà những thứ đó tạo ra cho bạn. Sự tự do không đến từ việc bạn có thể mua bất cứ thứ gì bạn muốn, mà đến từ việc bạn không cần phải làm việc vì tiền nữa, vì tài sản của bạn đã làm việc đó thay bạn.
Trước khi quyết định mua một món đồ đắt tiền tiếp theo, hãy dừng lại một giây và tự hỏi mình câu hỏi quyền năng: "Thứ này sẽ 'nuôi' mình, hay mình sẽ phải 'nuôi' nó?". Câu trả lời sẽ quyết định tương lai tài chính của bạn.
Hành trình vạn dặm bắt đầu từ một bước chân. Ngay bây giờ, hãy thử kiểm kê lại 3 món đồ đắt tiền nhất bạn đang sở hữu và tự trả lời câu hỏi trên. Sự thay đổi lớn nhất luôn bắt đầu từ một nhận thức nhỏ nhất.
Ý kiến của bạn