Vì sao càng lớn càng thực dụng? Giải đáp cho tâm hồn mơ mộng

trong Sống ++ - Cập nhật lần cuối: 26/10/2025

Vì sao càng lớn càng thực dụng? Giải đáp cho tâm hồn mơ mộng

Có bao giờ bạn giật mình nhìn lại và thấy mình của hôm nay đã khác xa cậu trai hay cô gái 20 tuổi đầy hoài bão? Những buổi tối cà phê bàn chuyện văn chương, triết học đã được thay thế bằng những cuộc trò chuyện về lãi suất ngân hàng, gói bảo hiểm nhân thọ hay trường nào tốt cho con. Những ước mơ "thay đổi thế giới" dường như đã nhường chỗ cho mục tiêu đơn giản hơn: một căn nhà, một chiếc xe, một khoản tiết kiệm an toàn. Và rồi, một cảm giác hoang mang, thậm chí là một chút tội lỗi len lỏi: "Phải chăng mình đã trở nên sống thực dụng, đã đánh mất lý tưởng của ngày xưa?"

Nếu bạn từng có những suy nghĩ này, bài viết này là dành cho bạn. Đây không phải là một lời phán xét, mà là một cuộc trò chuyện thẳng thắn và đồng cảm. Chúng ta sẽ cùng nhau bóc tách những nguyên nhân sống thực dụng không phải vì bạn đã thay đổi, mà vì cuộc sống đã và đang định hình lại con người bạn. Hãy xem đây là một hành trình tất yếu của sự trưởng thành và thay đổi, một hành trình mà bạn không hề đơn độc.

Khi "cơm áo gạo tiền" không còn là chuyện đùa

Lý do đầu tiên và cũng là lý do mạnh mẽ nhất đẩy chúng ta về phía thực tế chính là những áp lực hữu hình từ cuộc sống. Những gánh nặng này không còn là khái niệm xa vời mà là bài toán chúng ta phải giải mỗi ngày.

Áp lực tài chính: Trò chơi sinh tồn phiên bản người lớn

Hồi sinh viên, chúng ta có thể sống bằng mì gói và những hoài bão. Nhưng khi trưởng thành, danh sách hóa đơn dường như vô tận: tiền thuê nhà/trả góp, điện, nước, internet, chi phí nuôi dạy con cái, phụng dưỡng cha mẹ già... Đây chính là lúc Tháp nhu cầu của Maslow hiện lên rõ nét nhất. Trước khi nghĩ đến việc thể hiện bản thân (tầng cao nhất), chúng ta buộc phải đảm bảo các nhu cầu cơ bản về an toàn và sinh lý (các tầng đáy).

Sự ổn định tài chính không còn là một lựa chọn, mà là nền tảng để mọi thứ khác có thể vận hành. Vì vậy, việc cân nhắc một công việc lương cao hơn thay vì một công việc "đúng đam mê" nhưng bấp bênh, hay tính toán chi li từng khoản chi tiêu là một biểu hiện của sự có trách nhiệm, chứ không hẳn là thực dụng theo nghĩa xấu.

Gánh nặng trách nhiệm: Khi bạn không chỉ sống cho riêng mình

Khi còn trẻ, quyết định của bạn chủ yếu ảnh hưởng đến chính bạn. Nhưng khi lập gia đình, có con cái, hay trở thành một người quản lý, mọi quyết định đều có sức nặng lớn hơn. Bạn không thể "nghỉ việc đi phượt" một cách bốc đồng khi còn phải lo tiền sữa cho con hay lương cho nhân viên. Áp lực cuộc sống và trách nhiệm buộc chúng ta phải đưa ra những lựa chọn an toàn, có tính toán và ít rủi ro hơn. Sự thực tế lúc này là một chiếc neo giữ con thuyền gia đình và sự nghiệp của bạn trước sóng gió.

Sự khan hiếm của tài nguyên quý giá nhất: Thời gian

Đối với người trưởng thành bận rộn, thời gian là thứ còn quý hơn cả tiền bạc. Một ngày 24 giờ phải chia cho 8 tiếng làm việc, thời gian di chuyển, chăm sóc con cái, việc nhà, và chỉ còn lại một vài giờ ít ỏi cho bản thân. Chính sự khan hiếm này buộc chúng ta phải tối ưu hóa mọi thứ. Một buổi hẹn hò không chỉ để vui, mà còn là cơ hội để bồi đắp tình cảm. Một cuộc gặp gỡ bạn bè không chỉ để "chém gió", mà còn để duy trì các mối quan hệ xã hội cần thiết. Chúng ta ưu tiên những hoạt động mang lại "lợi tức" rõ ràng, dù là về mặt cảm xúc, kiến thức hay cơ hội.

Cuộc "cách mạng thầm lặng" bên trong tâm trí

Song song với những tác động từ bên ngoài, chính những thay đổi từ bên trong tâm lý và nhận thức cũng là nguyên nhân quan trọng khiến chúng ta trở nên thực tế hơn.

Sự vỡ mộng và những bài học đắt giá từ thực tế

Cuộc đời là người thầy khắc nghiệt nhất. Những lần khởi nghiệp thất bại, những lời hứa hẹn không thành, những mối quan hệ tan vỡ... đều dạy cho chúng ta một bài học: lý tưởng là ngọn hải đăng, nhưng thực tế mới là con thuyền. Chúng ta học được rằng không phải cứ nỗ lực là sẽ thành công, không phải cứ tốt bụng là sẽ được đền đáp. Chính những trải nghiệm này mài giũa chúng ta, khiến chúng ta thận trọng hơn, nhìn nhận vấn đề đa chiều hơn và bớt đi sự bay bổng, mơ mộng thiếu cơ sở.

"Tư duy thực tế" (pragmatic thinking): Một kỹ năng sinh tồn, không phải một khuyết điểm

Khi trưởng thành, chúng ta dần phát triển một kỹ năng quan trọng gọi là tư duy thực tế. Đây không phải là chủ nghĩa thực dụng cực đoan, mà là khả năng tập trung vào kết quả và hiệu quả. Thay vì hỏi "Điều gì là lý tưởng nhất?", chúng ta bắt đầu hỏi "Điều gì khả thi nhất trong hoàn cảnh này?". Đây là một sự thay đổi tư duy cần thiết để giải quyết các vấn đề phức tạp trong công việc và cuộc sống gia đình, giúp chúng ta tiết kiệm năng lượng và đạt được mục tiêu một cách hiệu quả.

Vòng tròn xã hội thu hẹp nhưng chất lượng hơn

Bạn có nhận thấy vòng tròn bạn bè của mình ngày càng nhỏ lại không? Đó là một quá trình thanh lọc tự nhiên. Với quỹ thời gian eo hẹp, chúng ta không thể duy trì những mối quan hệ hời hợt. Chúng ta có xu hướng đầu tư vào những người thực sự mang lại giá trị: sự ủng hộ về tinh thần, sự tin cậy, những lời khuyên chân thành. Bề ngoài, điều này có vẻ là một dấu hiệu của người sống thực dụng, nhưng thực chất, đó là cách chúng ta bảo vệ năng lượng và vun đắp cho những mối quan hệ sâu sắc, có ý nghĩa.

Từ chàng trai "viết code vì đam mê" đến người cha tính toán từng suất ăn: Chuyện của tôi

Để bạn hiểu rõ hơn, tôi muốn chia sẻ câu chuyện của chính mình. Cách đây 10 năm, tôi là một lập trình viên 25 tuổi, tin rằng đam mê là tất cả. Tôi sẵn sàng làm việc không lương cho các dự án "cool ngầu", nửa đêm vẫn tranh luận sôi nổi về một dòng code thanh lịch, và luôn coi thường những ai "chạy theo đồng tiền". Với tôi lúc đó, sống thực dụng là tốt hay xấu? Câu trả lời chắc chắn là xấu.

Bước ngoặt đến khi tôi lập gia đình và đón con trai đầu lòng. Đam mê không thể trả tiền bỉm sữa. Những dòng code thanh lịch không thể trả tiền học cho con. Lần đầu tiên, tôi cảm nhận rõ rệt áp lực cuộc sống đè nặng lên vai. Tôi bắt đầu nhận các dự án ngoài giờ không phải vì nó hay, mà vì nó được trả giá cao. Tôi bắt đầu học cách đàm phán lương, một việc mà trước đây tôi cho là "tầm thường".

Thú thật, đã có một giai đoạn tôi đi quá đà. Tôi trở nên ám ảnh với việc tối ưu hóa mọi thứ. Tôi từ chối những buổi cà phê với bạn bè cũ vì cho rằng nó "tốn thời gian", tôi tính toán từng đồng khi đi ăn với vợ, và tâm trí luôn đầy những con số. Vợ tôi đã từng buồn bã nói rằng: "Anh bây giờ nói chuyện gì cũng quy ra tiền được". Đó là lúc tôi nhận ra mình đã sai. Tôi đã để sự thực tế biến mình thành một cỗ máy vô cảm.

Bài học lớn nhất tôi rút ra là: Sự thực tế là một công cụ, không phải là mục tiêu sống. Nó giúp tôi xây dựng một nền tảng vững chắc cho gia đình, nhưng nó không được phép bóp nghẹt tâm hồn tôi. Tôi bắt đầu tìm kiếm sự cân bằng. Tôi vẫn làm những công việc mang lại thu nhập tốt, nhưng tôi chủ động dành ra mỗi tối 30 phút để đọc sách cho con, mỗi cuối tuần đưa cả nhà đi dạo công viên mà không bận tâm đến chi phí. Tôi học cách nói "không" với những dự án ngoài giờ để có thời gian cho một dự án cá nhân nhỏ mà tôi thực sự yêu thích. Hành trình cân bằng giữa lý tưởng và thực tế của tôi bắt đầu từ đó.

Sống thực tế một cách thông minh: Làm sao để không trở thành kẻ vô cảm?

Trở nên thực tế hơn là điều không thể tránh khỏi, nhưng bạn hoàn toàn có thể lựa chọn trở thành một người thực tế một cách tỉnh táo và nhân văn. Dưới đây là một vài "life-hack" tôi đã áp dụng thành công:

Phân biệt rõ "thực dụng" và "thực tế"

Đây là lằn ranh cực kỳ quan trọng.

  • Người thực tế (Realistic): Hiểu rõ nguồn lực (thời gian, tiền bạc, năng lượng) của mình và sử dụng chúng một cách hiệu quả để đạt được mục tiêu có ý nghĩa. Họ hành động dựa trên logic và sự thật.
  • Người thực dụng (Pragmatic in negative sense/Opportunistic): Chỉ tập trung vào lợi ích cá nhân trước mắt, sẵn sàng bỏ qua các giá trị đạo đức, tình cảm để đạt được mục đích.

Hãy luôn tự hỏi: "Quyết định này có giúp mình và những người mình yêu thương có cuộc sống tốt hơn không?" thay vì "Quyết định này mang lại lợi ích gì cho riêng mình?".

Xây dựng "ngân sách lý tưởng" cho riêng bạn

Chúng ta quen với việc lập ngân sách tài chính, vậy tại sao không lập một "ngân sách" cho những điều nuôi dưỡng tâm hồn? Hãy chủ động dành ra một khoảng thời gian và năng lượng cố định mỗi tuần cho những việc "vô bổ" nhưng khiến bạn hạnh phúc: đọc một cuốn sách, chơi một bản nhạc, gọi điện cho một người bạn cũ không vì mục đích gì cả. Bảo vệ "ngân sách" này cũng quan trọng như bảo vệ khoản tiết kiệm của bạn vậy.

Áp dụng quy tắc 80/20 vào cuộc sống

Nguyên tắc Pareto nổi tiếng có thể áp dụng tuyệt vời ở đây. Có thể 80% thời gian và nỗ lực của bạn là dành cho công việc, gia đình, các nghĩa vụ (những thứ thực tế). Nhưng hãy quyết tâm bảo vệ 20% còn lại cho những đam mê, sở thích, những mối quan hệ thuần túy nuôi dưỡng tâm hồn bạn. Chính 20% này sẽ giữ cho ngọn lửa lý tưởng không bao giờ tắt và giúp bạn cảm thấy cuộc sống trọn vẹn hơn.

Việc trở nên thực tế hơn không phải là một sự xuống cấp, mà là một sự tiến hóa. Nó cho thấy bạn đã trưởng thành, có trách nhiệm và đủ năng lực để gánh vác cuộc sống của mình và những người thân yêu. Thay vì cảm thấy tội lỗi, hãy tự hào về hành trình bạn đã đi. Điều quan trọng không phải là níu giữ con người mơ mộng của ngày xưa, mà là học cách để con người thực tế của hôm nay sống một cuộc đời vừa vững chãi, vừa ý nghĩa.

Bạn nhận thấy nguyên nhân nào đúng nhất với mình? Hành trình của bạn đã diễn ra như thế nào? Hãy chia sẻ câu chuyện của bạn bên dưới phần bình luận để chúng ta cùng học hỏi và đồng cảm với nhau nhé.

Ý kiến của bạn