Đừng mang muộn phiền lên giường: Nghi thức nhỏ giúp ngày mai lại trong veo
Vũ Thu Phương trong Sống ++ - Cập nhật lần cuối: 26/11/2025
Bạn có quen với cảm giác này không? Cánh cửa phòng bật mở, ném lại sau lưng một ngày dài đằng đẵng. Cơ thể rã rời thả mình xuống ghế, nhưng tâm trí thì không. Nó vẫn là một cuốn phim quay chậm, tua đi tua lại cảnh sếp chau mày, lời góp ý lạnh lùng của đồng nghiệp, hay một email quan trọng vẫn còn dang dở. Màn đêm buông xuống, đáng lẽ là lúc bình yên nhất, thì lòng lại nặng trĩu như đeo đá. Cảm giác bất lực, thất vọng và một chút tự trách len lỏi, quấn lấy bạn không rời.
Chúng ta thường được khuyên hãy "nghĩ tích cực lên", nhưng làm thế nào để tích cực khi trong lòng chỉ toàn mệt mỏi và hoài nghi? Ép mình vui vẻ khi đang buồn bã cũng giống như cố ngăn một cơn lũ bằng một tấm ván mỏng. Nó không chỉ vô ích mà còn khiến ta thêm kiệt sức. Nhưng nếu có một cách khác thì sao? Một cách không phải để chối bỏ, mà là để đối diện và nhẹ nhàng "gác lại" những muộn phiền của ngày hôm nay, trả lại cho tâm trí sự bình yên vốn có trước khi ngủ. Đó là một nghi thức buổi tối nhỏ, một hành động tử tế với chính mình, để ngày mai thực sự là một khởi đầu mới.
Tại sao chúng ta cứ "nhai lại" nỗi buồn khi đêm về?
Việc tâm trí trở nên ồn ào nhất vào ban đêm không phải là ngẫu nhiên. Nó là kết quả của hai cơ chế tâm lý rất cơ bản đang hoạt động bên trong bộ não của chúng ta. Hiểu được chúng là bước đầu tiên để giành lại quyền kiểm soát.
Nỗi ám ảnh mang tên "chưa xong": Khi bộ não không chịu off-duty
Bạn đã bao giờ bị một giai điệu cứ lặp đi lặp lại trong đầu dù không muốn? Bộ não của chúng ta cũng đối xử với những nhiệm vụ dang dở theo cách tương tự. Trong tâm lý học, đây được gọi là Hiệu ứng Zeigarnik. Nó chỉ ra rằng con người có xu hướng nhớ những công việc chưa hoàn thành tốt hơn nhiều so với những việc đã kết thúc.
Một ngày làm việc không như ý thường để lại vô số "đầu việc mở": một cuộc trò chuyện khó xử chưa có hồi kết, một dự án bị đình trệ, một lời hứa chưa thể thực hiện. Khi màn đêm buông xuống và các kích thích bên ngoài giảm đi, bộ não sẽ tự động lôi những "file" còn dang dở này ra để "xử lý". Nó không ngừng nhắc nhở bạn: "Việc này chưa xong! Việc kia chưa ổn!". Đây là lý do tại sao những lo lắng, sai lầm cứ quay cuồng trong tâm trí, khiến bạn không thể nào thư giãn để giúp ngủ ngon.
"Gai nhọn" trong tâm trí: Cỗ máy sinh tồn đang làm khó chính mình
Tổ tiên của chúng ta tồn tại được là nhờ khả năng tập trung vào các mối đe dọa. Một tiếng động lạ trong bụi rậm đáng chú ý hơn nhiều so với một bông hoa đẹp. Cơ chế này được gọi là Thiên kiến tiêu cực (Negativity Bias) – xu hướng tự nhiên của bộ não chú ý, ghi nhớ và bị tác động mạnh mẽ hơn bởi những trải nghiệm tiêu cực so với những trải nghiệm tích cực.
Trong thế giới hiện đại, "mối đe dọa" không còn là thú dữ mà là một lời phê bình, một thất bại trong công việc, hay một ánh mắt thiếu thiện cảm. Dù không nguy hiểm đến tính mạng, bộ não vẫn mặc định "dán nhãn đỏ" cho những sự kiện này. Vì vậy, sau một ngày, bạn có thể đã làm tốt 10 việc và chỉ sai 1 việc, nhưng tâm trí bạn sẽ chỉ tập trung vào cái sai đó. Đây là cơ chế sinh tồn đang phản tác dụng, khiến việc giải tỏa cảm xúc tiêu cực trở thành một thử thách thực sự.
"Nghi thức gác lại": Trả bình yên cho buổi tối chỉ với 10 phút
Thay vì chiến đấu với những dòng suy nghĩ tiêu cực, chúng ta hãy học cách tạo ra một không gian an toàn để chúng được lắng nghe và sau đó, được nhẹ nhàng đặt xuống. Nghi thức này chỉ gồm ba bước đơn giản, không cần sự chuẩn bị cầu kỳ, chỉ cần bạn, một cây bút và một cuốn sổ.
Trút bỏ gánh nặng lên trang giấy, không phán xét
Bước đầu tiên và quan trọng nhất là đưa tất cả những mớ bòng bong trong đầu ra ngoài. Hãy viết xuống mọi thứ đang khiến bạn phiền lòng. Không cần câu cú hoa mỹ, không cần đúng chính tả, không cần logic. Cứ để dòng cảm xúc tuôn chảy một cách tự nhiên nhất.
- "Hôm nay mình đã rất tệ trong buổi họp. Mình đã nói lắp và không trả lời được câu hỏi của sếp."
- "Mình cảm thấy thật bất công khi A được khen trong khi mình cũng nỗ lực không kém."
- "Mình mệt mỏi quá. Mình nghi ngờ mọi thứ mình đang làm."
Hành động viết ra này, hay còn gọi là journaling, là một kỹ thuật được chứng minh trong việc chăm sóc sức khỏe tinh thần. Nó giúp chuyển những suy nghĩ trừu tượng, hỗn loạn thành những con chữ cụ thể. Khi nằm trên giấy, vấn đề dường như bớt đáng sợ hơn, dễ quản lý hơn. Bạn đang nói với bộ não của mình rằng: "Tôi đã ghi nhận rồi. Bây giờ chúng ta có thể tạm nghỉ." Đây là bước đầu tiên để kết thúc một ngày tồi tệ một cách có chủ đích.
Đi tìm một "điểm sáng", dù là nhỏ nhoi nhất trong ngày
Sau khi đã trút bỏ hết gánh nặng, tâm trí bạn sẽ có thêm không gian. Bây giờ là lúc thực hành một kỹ thuật tinh tế từ Tâm lý học nhận thức-hành vi (CBT) gọi là "cognitive reframing" (diễn giải lại nhận thức), nhưng theo một cách thật đời thường. Thay vì cố gắng tìm điểm tốt trong một việc tồi tệ, hãy đơn giản là tìm một điều gì đó khác, dù nhỏ bé, đã mang lại cho bạn cảm giác dễ chịu trong ngày.
Đó có thể là:
- Ly cà phê buổi sáng rất ngon.
- Một người lạ đã giữ cửa cho bạn.
- Bạn đã giúp một đồng nghiệp giải quyết một vấn đề nhỏ.
- Bản nhạc bạn nghe trên đường về nhà rất hay.
- Bữa cơm tối hôm nay thật ấm cúng.
Mục đích của việc này không phải để phủ nhận nỗi buồn, mà là để nhắc nhở bộ não rằng một ngày không chỉ có một màu xám xịt. Ngay cả trong ngày tồi tệ nhất, vẫn luôn có những đốm sáng nhỏ tồn tại. Ghi nhận chúng giúp ta cân bằng lại "thiên kiến tiêu cực", nuôi dưỡng lòng biết ơn và dần dần huấn luyện tâm trí tìm kiếm những điều tốt đẹp.
Lời thủ thỉ cho riêng mình trước khi chìm vào giấc ngủ
Bước cuối cùng là tạo ra một ranh giới rõ ràng giữa hôm nay và ngày mai. Hãy chọn một câu nói ngắn gọn, một "câu thần chú" của riêng bạn, để đọc thầm hoặc đọc thành tiếng. Đây là một lời khẳng định, một tín hiệu cho tâm trí rằng ngày hôm nay đã chính thức khép lại.
Một vài gợi ý cho bạn:
- "Hôm nay đã đủ rồi. Tôi cho phép mình được nghỉ ngơi."
- "Tôi đã làm hết sức mình với những gì tôi có. Ngày mai là một trang mới."
- "Những muộn phiền này không định nghĩa con người tôi. Tôi chọn sự bình yên."
- "Cảm ơn vì những bài học hôm nay. Giờ là lúc để ngủ."
Lời khẳng định này không phải là sự tự lừa dối. Nó là một hành động của lòng trắc ẩn với bản thân, một cách để bạn nhận lãnh trách nhiệm về cảm xúc của mình và chủ động chọn cách làm mới bản thân cho ngày tiếp theo.
Câu chuyện của An: Khi buổi thuyết trình tâm huyết chỉ nhận lại sự im lặng
An, một chuyên viên marketing 28 tuổi, bước ra khỏi phòng họp với cảm giác như có ai đó vừa rút cạn không khí khỏi lồng ngực. Suốt hai tuần, cô đã dồn hết tâm huyết vào bản kế hoạch ra mắt sản phẩm mới. Cô đã thức khuya, nghiên cứu từng con số, trau chuốt từng slide. Nhưng những gì cô nhận lại chỉ là sự im lặng, vài cái gật đầu hờ hững và một câu chốt hạ từ giám đốc: "Cảm ơn em. Team sẽ xem xét thêm."
Cảm giác trống rỗng và vòng lặp tự trách không lối thoát
Trên đường về, An không thể ngừng dằn vặt. "Giá như mình tự tin hơn. Giá như slide đó có số liệu thuyết phục hơn. Chắc mọi người nghĩ mình kém cỏi lắm." Về đến nhà, cô bỏ bữa tối, chỉ muốn nằm xuống giường. Nhưng giấc ngủ không đến. Từng lời nói, từng ánh mắt trong phòng họp cứ tua đi tua lại. Cảm giác thất bại và xấu hổ bóp nghẹt lấy cô. Cô cảm thấy mình là một kẻ vô dụng, và nỗi buồn bắt đầu biến thành sự hoảng sợ về tương lai công việc.
Hành trình từ trang giấy nhàu nát đến giấc ngủ bình yên
Chợt nhớ đến một bài viết đã đọc về việc giải tỏa cảm xúc tiêu cực, An mệt mỏi ngồi dậy, lấy một cuốn sổ tay cũ. Ban đầu, cô chỉ nguệch ngoạc những dòng vô nghĩa. Nhưng rồi, cô bắt đầu viết, viết tất cả những gì đang gào thét trong đầu.
"Tôi thất bại rồi. Mọi người đều thất vọng về tôi. Tôi đã làm họ mất thời gian. Tôi ghét bản thân mình lúc này. Tôi sợ ngày mai phải đối mặt với họ..."
Cô viết cho đến khi cổ tay mỏi nhừ. Trang giấy nhàu nát vì vài giọt nước mắt. Nhưng lạ thay, cô cảm thấy lồng ngực nhẹ bẫng đi một chút. Gánh nặng vô hình dường như đã được chuyển một phần sang trang giấy.
Tiếp theo, cô cố gắng tìm một "điểm sáng". Thật khó! Cả ngày hôm nay có gì tốt đẹp đâu? Cô nhắm mắt, cố gắng tua lại. À, buổi trưa, chị đồng nghiệp phòng kế toán đã mang cho cô một chiếc bánh ngọt vì biết cô đang bận. Một hành động rất nhỏ, nhưng lúc này, khi nghĩ lại, nó khiến tim An ấm lên. Cô viết xuống: "Chị Hoa đã cho mình một cái bánh."
Cuối cùng, An hít một hơi thật sâu. Cô cần một ranh giới. Cô tự nhủ với chính mình, và viết nó xuống trang giấy như một lời cam kết: "Hôm nay là một ngày khó khăn. Mình đã vấp ngã. Nhưng nó đã qua rồi. Ngày mai mình sẽ bắt đầu lại."
Đêm đó, lần đầu tiên sau nhiều giờ, An chìm vào giấc ngủ. Không phải một giấc ngủ hoàn toàn hết lo âu, nhưng đó là một giấc ngủ bình yên.
Bài học sau một ngày dài: Thất bại là một sự kiện, không phải một con người
Ngày hôm sau, An vẫn cảm thấy hơi buồn, nhưng không còn cảm giác tuyệt vọng như đêm qua. Cô đến công ty, sẵn sàng nhận phản hồi. Buổi thuyết trình không thành công, nhưng nó không phải là dấu chấm hết. Nó là một bài học. An nhận ra rằng, việc kết thúc một ngày tồi tệ một cách tử tế không làm thất bại biến mất, nhưng nó bảo vệ năng lượng và sự sáng suốt của cô để đối diện với thử thách vào ngày hôm sau. Thất bại chỉ là một sự kiện, nó không định nghĩa giá trị con người cô.
Ngày mai bắt đầu từ tối nay
Cuộc sống sẽ không ngừng mang đến những ngày khó khăn, những thất vọng và cả những sai lầm. Chúng ta không thể kiểm soát tất cả mọi chuyện, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể kiểm soát cách mình khép lại một ngày.
Việc thực hiện "nghi thức gác lại" không phải là trốn tránh hay yếu đuối. Ngược lại, đó là lòng dũng cảm. Dũng cảm để thừa nhận cảm xúc của mình, dũng cảm để tìm kiếm ánh sáng trong bóng tối, và dũng cảm để cho phép bản thân được nghỉ ngơi và hồi phục. Nó là một hành động thiết thực của việc phát triển bản thân, bắt đầu từ những điều nhỏ nhất.
Hãy nhớ ba bước đơn giản:
- Trút bỏ: Viết ra tất cả những muộn phiền lên giấy.
- Tìm điểm sáng: Ghi nhận một điều tốt đẹp, dù nhỏ bé, đã xảy ra.
- Khép lại: Nói một lời khẳng định để kết thúc ngày hôm nay.
Tối nay, trước khi chìm vào giấc ngủ, hãy thử dành 10 phút để thực hiện nghi thức nhỏ này. Hãy đối xử với tâm trí của bạn như một người bạn thân cần được vỗ về sau một ngày mệt mỏi. Bởi vì một ngày mai trong veo và đầy năng lượng, thực sự được bắt đầu từ sự bình yên của đêm hôm nay.
Ý kiến của bạn