Người duy nhất bạn cần vượt qua, không phải là "siêu nhân" trên LinkedIn mà là chính bạn của ngày hôm qua.

trong Sống ++ - Cập nhật lần cuối: 05/11/2025

Người duy nhất bạn cần vượt qua, không phải là "siêu nhân" trên LinkedIn mà là chính bạn của ngày hôm qua.

Một buổi tối thứ Tư bình thường. Bạn vừa hoàn thành một task khó ở công ty, sếp gật gù khen ngợi, và bạn tự thưởng cho mình một ly cà phê ngon. Cảm giác hài lòng, tự hào một cách nhẹ nhõm đang lan toả. Bạn mở LinkedIn, chỉ định lướt vài phút để kết nối, để xem dạo này ngành mình có gì mới.

Và rồi, nó xuất hiện. Dòng trạng thái quen thuộc bắt đầu bằng "Excited to share...". Một người bạn cũ, bằng tuổi bạn, vừa được thăng chức lên vị trí Giám đốc. Bức ảnh chân dung chuyên nghiệp, nụ cười rạng rỡ, hàng trăm lượt chúc mừng. Trong một khoảnh khắc, ly cà phê trên tay bạn bỗng trở nên nhạt thếch. Cảm giác tự hào về bản thân tích cóp cả ngày bỗng chốc tan biến, nhường chỗ cho một câu hỏi cay đắng vang lên trong đầu: "Tại sao mình lại chậm chạp thế này?".

Nếu bạn từng trải qua cảm giác này, bạn không hề đơn độc. Đây là một "cú đấm vô hình" mà mạng xã hội chuyên nghiệp thường xuyên tung ra, và nó có thể hạ gục cả những người tự tin nhất. Nhưng tại sao thành công của người khác đôi khi lại khiến chúng ta đau đến vậy? Và quan trọng hơn, làm thế nào để thoát khỏi cái bẫy so sánh và tìm lại sự bình yên cho hành trình của riêng mình?

Giải mã "cú đấm" vô hình từ mạng xã hội

Cảm giác hụt hẫng khi thấy người khác thành công không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối hay ghen tị xấu tính. Nó là một phản ứng rất con người, bắt nguồn sâu xa từ cơ chế tâm lý mà các nhà khoa học gọi là "Lý thuyết So sánh Xã hội" (Social Comparison Theory). Nói một cách đơn giản, bộ não chúng ta có xu hướng tự đánh giá năng lực và giá trị của bản thân bằng cách đối chiếu với những người xung quanh. Đây là một cơ chế tồn tại từ thời nguyên thuỷ, giúp con người xác định vị trí trong bầy đàn và học hỏi để sinh tồn.

Tuy nhiên, trong thế giới hiện đại của mạng xã hội, cơ chế này đã bị "bẻ cong". Thay vì so sánh với một vài người trong cộng đồng nhỏ, chúng ta lại đang vô thức đối chiếu bản thân với hàng trăm, hàng nghìn "phiên bản xuất sắc nhất" được cắt ghép cẩn thận của người khác trên toàn cầu. Điều này tạo ra một cuộc đua không cân sức và vô nghĩa, khiến chúng ta luôn trong trạng thái áp lực đồng trang lứa và cảm thấy mình không đủ giỏi.

Ảo ảnh về "tảng băng trôi" và sự thật bị che giấu

Mỗi dòng trạng thái "Excited to share..." trên LinkedIn giống như đỉnh của một tảng băng trôi. Chúng ta chỉ thấy phần nổi 10% rực rỡ: chức danh mới, dự án thành công, chứng chỉ vừa đạt được. Nhưng chúng ta hoàn toàn không thấy 90% phần chìm khổng lồ bên dưới mặt nước: những đêm thức trắng, những lần bị từ chối, những dự án thất bại, những cơn khủng hoảng niềm tin, những khoảnh khắc muốn bỏ cuộc, và cả những yếu tố may mắn mà họ không bao giờ kể.

Khi chúng ta so sánh bản thân – với tất cả những khó khăn, những điểm yếu, những con đường vòng mà chỉ mình ta biết – với bề nổi hào nhoáng của người khác, sự chênh lệch là không thể tránh khỏi. Chính sự so sánh khập khiễng này là nguồn cơn của cảm giác tự ti và cả hội chứng kẻ mạo danh (Impostor Syndrome), khiến bạn nghi ngờ chính những thành tựu mình đã đạt được.

Cuộc đua duy nhất đáng tham gia là cuộc đua với chính mình

Năng lượng mà bạn dành để nhìn sang đường chạy của người khác, để lo lắng và tự vấn, là nguồn năng lượng quý giá có thể được dùng để xây dựng con đường của chính bạn. Đã đến lúc chuyển ống kính từ "nhìn ra ngoài" sang "nhìn vào trong". Cuộc đua thực sự, cuộc đua công bằng và ý nghĩa nhất, không phải là với "siêu nhân" trên mạng xã hội, mà là với phiên bản của chính bạn ngày hôm qua.

Thay vì bị ám ảnh bởi những bước nhảy vọt của người khác, hãy tập trung vào khái niệm phát triển bản thân một cách bền vững: "tiến bộ 1% mỗi ngày". Nghe có vẻ nhỏ bé, nhưng sức mạnh của nó nằm ở sự tích lũy. Tốt hơn 1% mỗi ngày sẽ mang lại kết quả tăng trưởng gấp gần 38 lần sau một năm. Đây là một con đường ít hào nhoáng, không có những dòng trạng thái gây bão, nhưng nó thực tế, bền bỉ và hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của bạn.

Sức mạnh của những bước chân nhỏ bé nhưng bền bỉ

Việc vượt qua chính mình không đòi hỏi bạn phải làm những điều phi thường. Nó chỉ đơn giản là hôm nay bạn đọc thêm được 5 trang sách so với hôm qua không đọc trang nào. Là hôm nay bạn dám phát biểu một ý kiến trong cuộc họp mà hôm qua bạn đã im lặng. Là hôm nay bạn dành 15 phút học một kỹ năng mới thay vì lướt mạng xã hội vô định. Mỗi hành động nhỏ đó là một viên gạch, xây nên một phiên bản vững chãi hơn của bạn trong tương lai, một phiên bản mà bạn có thể thực sự tự hào.

Minh, 28 tuổi, và chiếc ghế Giám đốc không phải của mình

Minh, một chuyên viên phân tích dữ liệu 28 tuổi, đã có một tuần làm việc khá thành công. Anh vừa hoàn thành một báo cáo quan trọng, giúp phòng marketing đưa ra quyết định đúng đắn cho chiến dịch sắp tới. Sếp vỗ vai anh và nói: "Làm tốt lắm Minh, dữ liệu cậu đưa ra rất sắc bén". Anh cảm thấy công việc của mình có ý nghĩa, con đường sự nghiệp dù không quá nhanh nhưng ổn định và anh đang tích lũy được nhiều kinh nghiệm chuyên môn sâu.

Tối đó, khi đang thư giãn trên sofa, Minh mở LinkedIn. Dòng tin đầu tiên đập vào mắt anh là bài đăng của Khoa, cậu bạn cùng lớp đại học. "Excited to share my new role as Marketing Director at [Tên một công ty lớn]". Kèm theo là bức ảnh Khoa mặc vest, đứng trong văn phòng sang trọng. Trái tim Minh như hẫng đi một nhịp. Cảm giác ấm áp từ lời khen của sếp ban chiều nguội lạnh. Một cảm giác cồn cào, khó chịu dâng lên trong lồng ngực.

"Giám đốc ở tuổi 28," Minh lẩm bẩm. "Bằng tuổi mình. Cậu ấy đã là sếp lớn, quản lý cả một đội nhóm. Còn mình thì sao? Vẫn là một chuyên viên. Mình đang làm gì với cuộc đời mình thế này?". Dòng suy nghĩ tiêu cực bắt đầu tuôn trào như thác lũ. Anh bắt đầu so sánh mức lương, chức vụ, tầm ảnh hưởng. Anh thấy con đường của mình thật nhỏ bé, chậm chạp và vô vị. Những thành tựu mà anh từng tự hào bỗng trở nên vô nghĩa trước "thành công" của Khoa. Đêm đó, Minh đã không ngủ được.

Vài ngày tiếp theo, Minh làm việc trong tâm trạng nặng nề. Anh mất đi sự tập trung, liên tục nghi ngờ năng lực và những lựa chọn của mình. Anh cảm thấy mình như một kẻ thất bại, một "kẻ mạo danh" đang ngồi không đúng chỗ. Cho đến một buổi chiều cuối tuần, quá mệt mỏi với những dằn vặt, Minh quyết định ngồi xuống và viết ra tất cả những suy nghĩ của mình.

Anh tự hỏi: "Mục tiêu ban đầu của mình khi chọn công việc này là gì?". Anh nhớ lại. Anh đã từ chối một công việc ở công ty startup với guồng quay điên cuồng để chọn công ty hiện tại vì nó cho anh sự cân bằng. Anh muốn có thời gian cho gia đình, cho những buổi leo núi cuối tuần. Anh chọn ngành phân tích dữ liệu vì anh thực sự đam mê việc tìm ra câu chuyện đằng sau những con số, chứ không phải vì ham muốn quản lý con người. Anh nhận ra, con đường của Khoa – với những cuộc họp triền miên, những áp lực về doanh số, những chuyến công tác liên tục – chưa bao giờ là con đường anh ao ước.

Bài học từ la bàn nội tâm: Chiếc cúp của họ không làm vơi giá trị của bạn

Minh bỗng nhận ra một điều quan trọng: Anh đã để định nghĩa thành công của người khác áp đặt lên la bàn nội tâm của mình. Anh đã so sánh "chương 10" trong câu chuyện của Khoa với "chương 5" trong câu chuyện của mình, mà quên mất rằng hai cuốn sách này có tựa đề và nội dung hoàn toàn khác nhau. Thành công của Khoa là có thật và đáng ngưỡng mộ, nhưng nó không hề làm giảm đi giá trị bản thân và ý nghĩa trên hành trình của Minh.

Chiếc cúp của họ không làm chiếc cúp của bạn vơi đi giá trị. Mỗi người đều có một đường đua riêng, một bộ huy chương riêng và một định nghĩa hạnh phúc riêng. Việc ngừng so sánh không phải là phủ nhận thành công của người khác, mà là công nhận và trân trọng giá trị riêng biệt của hành trình mà mình đang đi.

3 bước thực hành nhỏ để trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình

Thoát khỏi cái bẫy so sánh và tập trung vào sự tiến bộ của bản thân là một quá trình luyện tập. Dưới đây là ba bước nhỏ, thực tế bạn có thể áp dụng ngay hôm nay để xây dựng lại sự tự tin và tìm thấy niềm vui trong hành trình phát triển bản thân.

Ghi lại "chiến thắng" nhỏ trong ngày

Trước khi đi ngủ, hãy dành ra 5 phút để viết vào một cuốn sổ hoặc ghi chú trên điện thoại 3 điều nhỏ bạn đã làm tốt trong ngày. Nó không cần phải là điều gì to tát. Có thể là: "Hoàn thành một email khó", "Giúp đỡ một đồng nghiệp", "Không trì hoãn việc gọi cho khách hàng", "Dành 30 phút đọc sách". Việc này giúp bộ não tái tập trung vào sự tiến bộ của chính bạn, thay vì những gì bạn thiếu sót so với người khác. Nó là một hành động yêu thương bản thân thiết thực.

Chọn một mục tiêu vi mô cho ngày mai

Thay vì đặt những mục tiêu lớn lao gây áp lực ("Tôi phải trở thành chuyên gia trong 3 tháng"), hãy đặt một mục tiêu vi mô cho ngày mai. Ví dụ: "Tôi sẽ dành 20 phút để xem một video hướng dẫn về Excel", hoặc "Tôi sẽ viết xong phần mở đầu của bản báo cáo". Việc hoàn thành những mục tiêu nhỏ này tạo ra một vòng lặp tích cực của sự thành công, giúp bạn xây dựng động lực và cảm giác kiểm soát. Đây chính là cách để vượt qua chính mình mỗi ngày.

Thực hành "biết ơn" với những gì bạn đang có

Đây là một kỹ thuật "mindfulness" cực kỳ hiệu quả. Khi bạn cảm thấy dòng suy nghĩ so sánh tiêu cực ập đến, hãy dừng lại một chút. Hít thở sâu. Và liệt kê trong đầu 3 điều bạn đang cảm thấy biết ơn ngay tại thời điểm đó. Có thể là: "Tôi biết ơn vì có một công việc ổn định", "Tôi biết ơn vì có sức khỏe tốt", "Tôi biết ơn ly cà phê ấm nóng này". Lòng biết ơn là liều thuốc giải độc mạnh mẽ cho sự đố kỵ và cảm giác thiếu thốn, giúp bạn tìm lại câu trả lời cho câu hỏi làm sao để hạnh phúc hơn ngay trong hiện tại.

Vạch xuất phát giá trị nhất chính là bạn của ngày hôm qua

Thế giới ngoài kia sẽ không ngừng hiển thị những câu chuyện thành công, những bước tiến phi thường. Việc so sánh bản thân là một bản năng khó tránh. Nhưng bạn hoàn toàn có quyền lựa chọn phản ứng của mình. Bạn có thể để nó nhấn chìm bạn trong sự tự ti, hoặc bạn có thể dùng nó như một lời nhắc nhở để quay về với hành trình của riêng mình.

Hãy nhớ rằng, "tốt hơn" là một hành trình cá nhân, không phải một cuộc thi đấu công khai. Con đường của bạn có thể có nhiều khúc quanh hơn, nhiều trạm dừng hơn, nhưng nó là của bạn. Nó được tạo nên từ những giá trị, đam mê và ước mơ riêng biệt của bạn. Và trong cuộc đua dài hơi này, đối thủ duy nhất, thước đo duy nhất, và cũng là vạch xuất phát giá trị nhất, chính là phiên bản của bạn ngày hôm qua.

Tối nay, trước khi ngủ, thay vì lướt LinkedIn, hãy thử nghĩ về một điều nhỏ bé bạn đã làm tốt hơn chính bạn của ngày hôm qua. Đó chính là chiến thắng thực sự.

Ý kiến của bạn